Phải đến sáng hôm sau nó mới gặp lại ba mẹ mình. Lâm Duật Xuyên xuống lầu làm bữa sáng, tiện tay đổ thức ăn vào khay cho nó. Lúc Ôn Tiếu Tiếu bước vào bếp thỉ chú chó đã giải quyết bữa sáng của mình xong rồi.
“Gâu.” Nó định dính lấy cô như thói quen, quấn quít bên chân cô. Ôn Tiếu Tiếu để chân trần, nghịch với chú chó cưng một lúc.
“Em xuống đúng lúc lắm, anh vừa làm bữa sáng xong.” Lâm Duật Xuyên mang bữa sáng từ phòng bếp ra, sau đó ngồi vào bàn ăn, “Anh đã gọi cho bên làng nhỏ để xác nhận lại chuyện có được mang chó theo hay không rồi. Khách sạn anh cũng đã đặt xong, ngày mai xuất phát là vừa.”
“Được.” Nghe bảo ngày mai sẽ đi du lịch, đôi mắt Ôn Tiếu Tiếu sáng lên.
“Hôm nay chúng ta xếp hành lý với ra ngoài mua chút đồ rồi buổi tối ngủ sớm.”
Ôn Tiếu Tiếu ngước nhìn anh: “Cái câu buổi tối ngủ sớm là dành cho anh phải không? Em vốn có thể ngủ rất sớm.”
Lâm Duật Xuyên biết cô đang nhắc tới chuyện gì nên khẽ cười rồi nói: “Là lỗi của anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play