Thật ra thì từ lúc sáng Ôn Tiếu Tiếu đã muốn hỏi Lâm Duật Xuyên rồi, chỉ là có Tuấn Tuấn ở đó nên cô không tiện hỏi. Bây giờ Tuấn Tuấn đi ngủ rồi, cô mới khui bia, ngồi xuống tâm sự với anh.
Lâm Duật Xuyên nhấp một ngụm bia, khẽ thở dài thườn thượt, kể lại cuộc trò chuyện giữa mình và ba Tuấn Tuấn cho cô nghe.
Sau khi nghe xong, Ôn Tiếu Tiếu cũng thở dài: “Muốn cân bằng giữa gia đình và công việc đúng là rất khó. Mặc dù em hiểu người lớn đi làm rất vất vả, nhưng nếu đã quyết định sinh được thì phải chịu trách nhiệm được chứ. Xem ra không thể tùy tiện sinh con được, bởi đã sinh được thì phải quan tâm cuộc sống của đứa trẻ, trách nhiệm này quá nặng nề.” 
Lâm Duật Xuyên mỉm cười, xoa đầu cô: “Em nói không sai, quyết định này là một trách nhiệm nặng nề. Nhưng em không cần quá lo lắng, chúng ta còn trẻ, không cần sinh con vội. Đến khi chúng ta chuẩn bị kỹ càng mọi thứ rồi sinh con cũng chưa muộn.”
“…” Ôn Tiếu Tiếu nhấp một ngụm bia, khẽ nói, “Em đã bảo là muốn sinh con với anh đâu.”
“Ồ, mấy ngày nay em cứ thảo luận chuyện này với anh suốt, làm anh cứ tưởng em muốn sinh con với anh đấy.”
“… Anh muốn thì có!” Ôn Tiếu Tiếu uống cạn chút bia còn lại trong lon, đứng dậy khỏi ghế, “Không nói với anh nữa, em đi ngủ đây! Anh nhớ ngủ với Tuấn Tuấn đấy, ngủ ngon!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play