Thiết bị dẫn đường thông báo đã sắp đến điểm đến được thiết lập. Lâm Duật Xuyên ngồi cạnh cô cũng mỉm cười: “Chúc mừng, thuận lợi tới được điểm đến rồi.”
“Cảm ơn thầy Lâm!” Mặc dù Lâm Duật Xuyên không cần giúp đỡ quá nhiều nhưng chỉ cần có anh ngồi bên cạnh thì cô đã tưởng như mình được uống thuốc an thần rồi.
Bình thường có khá nhiều xe sang qua lại con đường này, vì vậy khi Ôn Tiếu Tiếu lái xe tới không bị ai chú ý. Ngoài cổng siêu thị có vài chỗ đậu xe, Ôn Tiếu Tiếu lái xe qua, sau đó dừng lại bóp còi.
Mẹ Ôn đang gói thạch băng cho khách thì nghe thấy tiếng còi, vội ngẩng đầu một cái rồi tiếp tục công việc bận rộn nơi tay.
Ôn Tiếu Tiếu lại bóp còi thêm một cái.
Mẹ Ôn “chậc” một tiếng, bóp còi cái gì mà bóp, làm như người khác chưa thấy xe sang bao giờ vậy?
Ôn Tiếu Tiếu ngồi trên xe bật cười, đành phải mở cửa sổ rồi thò đầu ra gọi mẹ mình: “Mẹ…!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT