Hàng lông mi của Ôn Tiếu Tiếu nhẹ run. Cô mở mắt, nghiêng đầu nhìn Lâm Duật Xuyên.
Trong phòng rất yên tĩnh, đến mức còn nghe được tiếng côn trùng râm ran ngoài cửa sổ, cũng như tiếng hít thở nhẹ nhàng bên tai cô của Lâm Duật Xuyên.
Cô chỉ nhìn như vậy một lúc rồi hỏi một câu chính bản thân cũng không ngờ tới: “Ôm nhau ngủ có nóng không?”
Lâm Duật Xuyên: “…”
Hình như trong phòng còn yên ắng hơn khi nãy nữa.
Ôn Tiếu Tiếu chợt thấy lúng túng, để phá vỡ bầu không khí này, cũng như tìm đường thoát cho mình, cô khẽ ho vài tiếng rồi lại nói: “Nhưng mà ôm nhau ngủ cũng được.”
Lâm Duật Xuyên mất hai giây phản ứng, sau đó mới bật cười. Lỗ tai Ôn Tiếu Tiếu nghe thấy tiếng cười của anh thì còn đỏ hơn, may là trong phòng tối tăm nên Lâm Duật Xuyên mới không phát hiện. Cô giật giật khóe miệng, đang định nói cô chỉ giỡn thôi thì Lâm Duật Xuyên đã ôm lấy cô vào lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT