Cuối cùng tấm mắt của Ôn Tiếu Tiếu dời xuống bờ môi mỏng đầy quyến rũ của Lâm Duật Xuyên. Màu môi hơi nhợt nhạt khiến anh trông lạnh lùng hơn, nhưng mỗi khi nói chuyện với cô thì anh rất hay nhếch khóe môi lên.
“Tiếu Tiếu.” Lâm Duật Xuyên đang tập trung tô màu cho các khối gỗ bỗng nhiên lên tiếng gọi Ôn Tiếu Tiếu.
Cô hoàn hồn, ngồi thẳng dậy: “Sao thế?”
Lâm Duật Xuyên hơi ngước mắt, đôi mắt chạm phải đôi mắt cô: “Em có biết em cứ nhìn anh như vậy thì anh sẽ nghĩ gì không?”
Ôn Tiếu Tiếu sửng sờ chớp mắt, sau đó lỗ tai lập tức ửng hồng: “Đâu có, em đâu nhìn anh đâu. Chỉ là em đang tò mò về mấy dụng cụ của anh thôi, trước đây em chưa thấy mấy thứ đó bao giờ.”
Vòng tay ôm lấy Bánh Rán Vừng của cô cũng vô thức siết chặt hơn chút, dẫu gương mặt bình tĩnh cỡ nào. Hơn nữa cô cũng không nói dối, Lâm Duật Xuyên đã bày ra rất nhiều dụng cụ chuyên nghiệp, ví dụ như cái dĩa để đặt khối gỗ lên mà xoay tròn được ấy, trông y hệt dụng cụ khi làm bánh ngọt.
“Ẳng ẳng.” Bánh Rán Vừng kêu hai tiếng với Ôn Tiếu Tiếu đang ôm mình. Cô nhận ra lực tay của mình lớn cỡ nào, vội thả lỏng rồi xoa người nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play