Lâm Duật Xuyên kéo va li định về phòng xếp quần áo, nhưng chân còn chưa cất bước thì đã quay người hỏi Ôn Tiếu Tiếu: “Tiếu Tiếu, nhẫn cưới của em đâu?”
Ôn Tiếu Tiếu vô thức nhìn ngón áp út trống không của mình, trả lời: “Hôm nay em bận chụp một bộ ảnh, vì phải phối với trang phục chụp ảnh nên tạm tháo nhẫn ra rồi, đang để trong hộp trên bàn trang điểm ấy. Sao vậy anh?”
Lâm Duật Xuyên lắc đầu, ho nhẹ một tiếng: “Sau này vẫn nên đeo nhẫn mọi lúc mọi nơi thì tốt hơn, người khác cũng đỡ hiểu lầm.”
Ôn Tiếu Tiếu hiểu anh đang nói về chuyện Tiểu Quan tầng dưới hiểu lầm cô còn độc thân, khóe miệng vô thức nhoẻn lên cười, ngước mắt nhìn anh: “Vậy anh đi ra ngoài có đeo nhẫn mọi lúc mọi nơi không?”
“Đương nhiên là có.” Lâm Duật Xuyên giơ tay trái lên, để cô xem chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út của mình, “Anh vẫn luôn đeo nó.”
“À, vậy thì được.” Khóe miệng Ôn Tiếu Tiếu lại càng sâu hơn, “Chỉ cần không ảnh hưởng các đồ trang sức phối với trang phục khác thì em sẽ cố đeo nó mọi lúc mọi nơi.”
Lâm Duật Xuyên nghe cô nói vậy thì mới yên tâm kéo va li về phòng. Sau khi sắp xếp đơn giản hành lý trong va li xong, anh cởi cúc áo sơ mi định đi tắm trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play