Hôm qua khi Lâm Duật Xuyên dọn qua, anh đã bổ sung khá nhiều nguyên liệu vào bếp. Bây giờ trong nhà đầy đủ thức ăn, không cần cực khổ ăn mì nữa.
Ôn Tiếu Tiếu khẽ ngân nga vài câu hát, bắt đầu công việc bận rộn trong bếp. Bình thường cô hay tự nấu cơm ở nhà, khi nào quá lười mới gọi thức ăn bên ngoài. Bởi vì chỉ có một mình cô ăn nên chỉ cần hai món mặn, một món canh là đủ. Bây giờ có thêm Lâm Duật Xuyên nên phải làm nhiều hơn chút.
Lâm Duật Xuyên vừa dắt Bánh Rán Vừng về đã ngửi thấy mùi thơm từ bếp truyền ra. Anh đổi một đôi dép lê cặp với Ôn Tiếu Tiếu rồi vào bếp xem thử.
Ôn Tiếu Tiếu quay lưng về phía anh thái thịt, khi nghe thấy Bánh Rán Vừng sủa thì mới quay đầu: “Về rồi à?”
“Ừm.” Lâm Duật Xuyên bước vào, đeo chiếc tạp dề treo bên cạnh vào, “Không phải anh đã bảo sẽ nấu một bàn tiệc cho em hả? Sao lại tự nấu trước rồi?”
Ôn Tiếu Tiếu cười ha ha hai tiếng, nói với anh: “Em thấy tới giờ cơm rồi nên đi nấu luôn. Cà chua với ớt chuông toàn là em tự trồng đấy, ngon hơn đồ mua ngoài nhiều.”
Lâm Duật Xuyên khẽ nhếch môi cười. Hôm nay Ôn Tiếu Tiếu lo sốt vó cho cà chua và ớt chuông của mình cả đường đi, anh có muốn không chú ý cũng không được. Anh nhìn số cà chua và ớt chuông đã được cắt ngay ngắn trên dĩa, gương mặt để lộ vẻ khó nói: “Anh chưa nói với em chuyện này, thật ra anh dị ứng ớt chuông.”
Ôn Tiếu Tiếu ngẩn ra, một lúc lâu sau mới chớp mắt: “Anh ứng ớt chuông?”
“Ừm, nhưng không nặng lắm…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play