Khi nghe thấy chữ "mẹ" từ miệng một đứa trẻ khoảng ba-bốn tuổi, dù phát âm không rõ ràng, Đỗ Nguyệt Khê vẫn nghe rõ mồn một.
Chị ta nhìn Đỗ Kiều với ánh mắt châm chọc, giọng điệu thay đổi rõ rệt: "Đứa trẻ đang gọi em kìa, mau đi xem nó đi, đừng để chúng đợi lâu."
Đỗ Kiều không muốn giả vờ giả vịt với chị ta, sau khi đáp lại vài câu liền đi về phía nhóc mũm mĩm, cũng không giải thích mối quan hệ giữa mình và hai anh em nhà họ Hoắc.
Đỗ Nguyệt Khê nhìn theo bóng lưng của cô đi xa, không nhịn được mà nhếch miệng cười nhạo.
Dù có kết hôn với một bác sĩ quân đội tài năng đến mấy đi chăng nữa thì sao? Cuối cùng vẫn chỉ là làm mẹ kế cho người ta? Cả đời vất vả rồi cuối cùng lại làm việc cho người khác, thật là ngu ngốc...
Có lẽ do đối phương chửi thầm quá nhiều, Đỗ Kiều đứng trên boong tàu liên tục hắt xì hơi hai lần, cô cố gắng xoa mũi nhưng cảm giác ngứa ngáy không giảm.
Tần Thiệu Diên thấy vậy liền cởi áo khoác của mình ra cho cô mặc, lo lắng hỏi: "Ở đây gió lớn quá, có phải em bị lạnh không? Hay là chúng ta trở về?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT