Đỗ Kiều mở cửa xe và ngồi vào ghế phụ, nhìn thẳng về phía trước mà không liếc mắt nhìn chồng lấy một cái. Trong những lúc như thế này, sự im lặng chỉ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, Tần Thiệu Diên can đảm mở lời hỏi: "Có phải Nãi Đường lại làm em tức giận không? Con bé đôi khi hơi bướng bỉnh, em đừng để bụng với con gái."
Thấy anh còn dám đổ lỗi cho người khác, Đỗ Kiều suýt nữa tức đến bật cười: "Con gái em là chiếc áo bông tri kỷ, sao có thể làm em giận được chứ? Không giống như một số người, miệng như dính keo, không mở ra được."
Lời ám chỉ này càng khiến cho Tần Thiệu Diên chắc chắn rằng cơn giận này là dành cho mình. Anh không dám lái xe ngay, mà quay đầu nhìn cô bằng giọng nói nhẹ nhàng: "Có chuyện gì vậy? Có muốn đi ăn gì ngon không?"
Nếu chỉ là chuyện vặt, lúc này vợ anh chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng ngay khi lời nói của anh còn chưa kịp dứt, nó như là chọc vào tổ ong: "Anh đừng có lúc nào cũng dùng ăn uống để xoa dịu em đi? Anh coi em là một kẻ tham ăn hả?"
Tần Thiệu Diên mím môi không nói gì, trong lòng lại nghĩ: Em chính là một người tham ăn, cái tính tham ăn của Vượng Tử chắc chắn là do di truyền.
Đỗ Kiều không biết những gì anh nghĩ, chỉ muốn anh hiểu rằng: Mình rất tức giận! Vấn đề rất nghiêm trọng!
Ăn uống không thành, Tần Thiệu Diên lại hỏi: "Hay là mình đi dạo biển?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play