Nói xong, cậu ta nâng Đỗ Kiều lên, đặt cô lên lưng mình. Khoảnh khắc này, cậu ta cảm thấy mình cuối cùng cũng đã trưởng thành.
Tiểu Nãi Đường tỉnh táo trở lại, vừa chạy đến ngoài kho hàng, cô bé vừa muốn xông vào thì bị Hoắc Kiêu cản lại: "Ngoan, đừng vào đây! Em nhanh đi gọi điện cho chú Tần đi."
"Mẹ em thế nào rồi?" Tiểu Nãi Đường đứng dưới mưa, khuôn mặt tái nhợt, cơ thể run rẩy như một chú chim non tìm không thấy mẹ.
Để không làm tình hình tâm lý của cô bé trở nên tồi tệ hơn, Hoắc Kiêu vừa đi ra ngoài vừa chuyển đề tài: "Dì Tiểu Kiều không sao đâu, em nhất định phải bảo chú Tần đến ngay!"
"Vâng! Em sẽ đi ngay bây giờ!"
Nhìn theo bóng lưng cô bé chạy vụt đi, Hoắc Kiêu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Với sự giúp đỡ của mọi người, Đỗ Kiều được đặt trên giường trong phòng nghỉ, vì không rõ tình trạng chấn thương của cô ra sao, không ai dám di chuyển người nữa. Trong khi đó, tại bệnh viện quân đội, Tần Thiệu Diên nhận được điện thoại, điên cuồng chạy ra ngoài, mưa rơi trên mặt khiến anh lập tức ướt đẫm khóe mắt...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play