Chẳng mấy chốc, miệng Tần Thiệu Diên đã bị nhét đầy ba-bốn miếng thịt kho tàu. Nhìn thấy vẻ mặt như muốn từ giã cõi đời của anh, Đỗ Kiều không nhịn được mà bật cười, mắng anh một câu "đáng đời".
Cuối cùng khi đã nuốt trôi miếng thịt, anh hỏi: "Không phải em muốn nói chuyện với anh sao? Nói đi, chuyện gì?"
Đỗ Kiều thu lại nụ cười, suy nghĩ vài giây sau rồi nhẹ nhàng hỏi: "Anh nghĩ sao... nếu em thật sự đậu đại học, gia đình mình phải làm sao đây? Em không nỡ xa các con và anh."
Người đàn ông bị những lời cuối của cô chạm đến trái tim, môi mím chặt, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Bọn anh cũng không nỡ xa em."
Thấy anh phản ứng lớn như vậy, Đỗ Kiều bỗng nhiên cảm thấy nặng nề, bỗng thấy người đàn ông này thật đáng thương...
Nếu cô và các con rời đi, anh sẽ rất cô đơn còn gì?
Trong lúc cô đang lo lắng không ngừng, Tần Thiệu Diên chủ động nói: "Anh biết em không thể rời xa các con, nếu thật sự đậu đại học, em cứ dẫn chúng đi thành phố Bắc Kinh với mình, anh sẽ thường xuyên đến thăm các em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play