Mộ của mẹ Tưởng Vệ nằm trong mộ phần tổ tiên nhà họ Tưởng, trên bia mộ không có ảnh, Đỗ Kiều không biết bà ấy trông như thế nào.
Cô lễ phép cúi ba lần để giới thiệu bản thân, sau đó đặt những quả táo mua về trước mộ, nhẹ nhàng nói: "Cháu nhớ là thím đã từng nhắc trong thư rằng mình thích ăn thứ này, hy vọng thím sẽ thích."
Tưởng Vệ nhìn cô, trong mắt lướt qua một tia dịu dàng.
Sau khi viếng mộ xong, Đỗ Kiều và Tần Thiệu Diên rời đi trước, Tưởng Vệ nhìn họ xuống núi, sau đó mới cười khổ, nói với mẹ mình: "Mẹ từng nói muốn con cưới người bạn qua thư của mẹ về làm dâu, khi đó con không đồng ý, bây giờ nhìn lại, mẹ quả thật có cái nhìn xa trông rộng."
Không có liều thuốc nào chữa được sự hối tiếc, một khi đã bỏ lỡ thì chỉ có thể bỏ lỡ...
Xuống núi, nụ cười vẫn luôn nở trên môi Tần Thiệu Diên, Đỗ Kiều thấy vậy liền đùa: "Anh đi viếng mẹ Tưởng mà vui vẻ như vậy à?"
Anh giấu đi nụ cười, nhưng niềm vui trong mắt không thể che giấu: "Anh chỉ cảm thấy việc đi viếng mộ trưởng bối với em có cảm giác rất tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT