Ban đầu bà không quan tâm lắm, ngày thứ hai đã cảm nhận được sức mạnh của virus. Đó là đau họng đến mức ngay cả bánh ngọt mà bình thường mình yêu thích nhất cũng không thể ăn được.
Do vẫn đang sốt, bà không có tâm trạng đến căn tin nhà khách ăn cháo, ốm yếu nằm trên giường, thì cửa phòng bị gõ.
Sáng sớm đã có người gõ cửa, Dương Xuân Mai tưởng là Đỗ Kiều. Bà ngồi dậy với cái đầu nặng trịch, mở cửa, chỉ thấy ngoài cửa là Tôn Phồn Sâm...
Vì đau họng không thể nói, bà mở to mắt nhìn ông ta, ý như muốn hỏi: Ông có việc gì?
Tôn Phồn Sâm giơ lên chiếc hộp cơm nhôm trong tay, giọng nói rất dịu dàng: "Tôi mang cho bà một ít cháo thịt nạc, mau vào nhà ăn đi, ngoài này gió to."
Đến mùa đông, cửa mỗi phòng đều treo một tấm rèm cửa bằng bông dày, khi kéo rèm cửa lên, gió sẽ ùa vào. Dương Xuân Mai đúng lúc run lên một cái, không nói thêm gì mà mời ông ta vào nhà.
Người đàn ông đặt hộp cơm lên bàn, lại từ trong lòng lấy ra hai củ khoai nướng đặt lên bếp để ấm, sau đó mới hỏi: "Bà đã uống thuốc chưa? Hiện giờ nhiệt độ bao nhiêu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play