Nghe bà muốn tập Thái Cực kiếm, Tôn Phồn Sâm sáng mắt lên: "Tôi cũng là một người yêu thích Thái Cực kiếm, buổi sáng sẽ ra biển luyện tập, ở đó còn có vài người cùng chí hướng nữa. Sao mọi người cùng nhau luyện tập nhỉ?"
"..." Dương Xuân Mai liếm môi, một lúc không biết phải phản ứng thế nào.
Bà chỉ nói đại mà vẫn trúng phóc, ông lão này có phải là không có gì không biết không vậy??
Giữa bếp và phòng khách có một cửa sổ, Đỗ Kiều dù đang nặn bánh trôi nhưng vẫn luôn chú ý đến mọi động tĩnh của Dương Xuân Mai và Tôn Phồn Sâm.
Thấy hai người nói cười, cô có cảm giác ấm áp như được an ủi, như là có một người mẹ già bắt đầu hiểu chuyện vậy.
Không biết từ khi nào, Lương Ôn Bình đứng bên cạnh cô, nhìn thấy tất cả những điều này: "Mẹ em là người tốt, chỉ là tính tình hơi ngây thơ, nếu không ai bước qua ranh giới này, cô đoán bà ấy cả đời sẽ không nghĩ tới chuyện đó."
Đỗ Kiều hoàn toàn đồng ý, suy nghĩ một chút rồi có ý tưởng: "Sư mẫu, cô nghĩ mẹ em gả cho chú Tôn thế nào? Không bằng cô làm mai, giúp họ đến với nhau?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT