Nguyễn Tuyết Linh không nghĩ tới mới dạy bảo Cố Căng không có gia giáo về nhà muộn xong, không ngờ người mà bà lấy làm tự hào là Cố Dạng cũng về nhà muộn, chỉ cảm thấy khuôn mặt có chút đau, giống như bị người ta tát cho một cái.
Cố Căng liếc mắt nhìn Cố Dạng, lười biếng mà ngồi trên sofa, cười khẽ: “Cố phu nhân không ngại đem những lời vừa nãy nói với tôi, lặp lại cho Cố Dạng ưu tú nghe một lần chứ.”
Nguyễn Tuyết Linh trừng mắt nhìn Cố Căng, bà đương nhiên là không có khả năng mắng Cố Dạng như vậy được, vì vậy lại nhắm tới Cố Căng: “Cố Căng, cô xưng hô với mẹ của cô như vậy sao? Hôm nay tôi phải dạy cho cô biết thế nào là tôn trọng người lớn!”
Mắt thấy Nguyễn Tuyết Linh vọt tới trước mặt Cố Căng định tát cô ấy, Cố Dạng lập tức đi qua ôm lấy cánh tay của bà, cản bà không đi tìm đường chết, “Mẹ! Chị mới về nhà, còn chưa thích ứng với hoàn cảnh, cần phải có thời gian để đổi lại xưng hô mà.”
Nghe được Cố Dạng nói Nguyễn Tuyết Linh có hơi bớt giận, nhưng vẫn khó chịu như cũ, nhìn chằm chằm Cố Căng mà cười lạnh: “Vẫn là Dạng Dạng hiểu chuyện, nào có giống cái thứ vô ơn…”
Cố Dạng vội ngăn lời bà định nói, quyết đoán lấy Nguyễn Yên ra kéo thù hận, “Mẹ ơi, bộ mỹ phẩm mà chị họ Nguyễn Yên đưa con có kết quả kiểm nghiệm chưa ạ?”
Quả nhiên, vừa nhắc tới Nguyễn Yên, Nguyễn Tuyết Linh hoàn toàn đem lửa giận với Cố Căng chuyển qua hết lên người Nguyễn Yên, “Cái thứ tiện nhân kia quả nhiên là tâm tư độc ác! Bộ mỹ phẩm mà nó đưa có hàm lượng chì vượt mức, con bắt đầu dùng sẽ thấy làn da trắng lên rõ ràng, nhưng về sau sẽ bị hủy dung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play