Đáy mắt Cố Căng xẹt qua tia ghét bỏ: “Sẽ không đâu.”
Cái trò chơi này phải ghép với người khác, cô rảnh rỗi mới chơi vài ván, một người đánh được cũng không có.
Cô không thích chơi với mấy con gà.
Nguyễn Tuyết Linh nghe thế, sắc mặt có chút tốt lên, nghĩ thầm, may là không hết thuốc chữa.
Nguyễn Tuyết Linh buồn bực. Sao hai đứa con ruột, một Cố Phái, một Cố Căng, đều thích chơi game như vậy?
Cũng khó trách Cố Dạng ưu tú hiểu chuyện hơn hai đứa nó, nguyên do là không phải con ruột của bà?
Trò chơi hại người, có hôm bà cũng lên mạng tra cứu một chút, công ty của game «Thần giả truyền thuyết», khi nào mới ra giới hạn thời gian chơi game của trẻ vị thành niên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play