Trong lòng Tạ Quân đột nhiên bùng lên cơn giận.
Hắn để ý ai, chẳng lẽ còn chưa đủ rõ ràng sao? Hay là trong mắt sư huynh chỉ có sư tôn, căn bản không nhìn thấy tâm tư của hắn rốt cuộc là loại gì? Một khi đã như vậy —
Tạ Quân bỗng nhiên xoay người, đè Tiêu Thanh Hà ở dưới thân, đôi mắt đen nhánh sáng quắc gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Thanh Hà, lồng ngực phập phồng kịch liệt, tựa hồ đang cố sức áp chế thứ gì.
Trực giác nói cho Tiêu Thanh Hà, lúc này Tạ Quân vô cùng nguy hiểm, như dã thú rình mồi đã lâu, bất cứ lúc nào cũng có thể vươn vuốt nhọn, xé rách cậu, nuốt chửng vào bụng.
Trong lòng cậu nhảy dựng: “Sư đệ, ngươi chẳng lẽ muốn song tu lúc này? Bạch cô nương còn ở đây, nếu nàng bất chợt tỉnh lại nhìn thấy…”
Tạ Quân nhìn cậu, một lúc lâu sau, thân thể vô lực ngã sang một bên: “Sư huynh, huynh mới chính là đồ đầu gỗ.”
Dứt lời, như đang giận dỗi, đưa lưng về phía Tiêu Thanh Hà, tựa hồ chẳng muốn nói thêm một lời với cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT