Đáng tiếc thân là thọ tinh, Nghi Hi lại không có thời gian nghỉ ngơi, 4 giờ sáng hôm ấy cô đã thức dậy hoá trang, thẳng đến 9 giờ tối vẫn còn chiến đấu hăng hái trong phim trường. Nếu hoàn thành công việc đúng hạn thì ngày mai đoàn phim có thể chuyển tới Tứ Xuyên, nếu không quay xong, kéo dài thêm một ngày cũng là lãng phí tiền bạc.
Khương Bính Kỳ đứng sau máy giám thị, xem sườn mặt của Nghi Hi trên màn hình. Trăng sáng sao thưa, ánh sáng hắt vào từ cửa sổ nửa mở, trên người cô mặc chiếc áo nâu dài, phối với váy màu ngà, mái tóc dài vòng sau đầu, vừa an tĩnh lại lãnh đạm. Đây là Kim Phượng thủ tiết tháng thứ 5, cũng là sau một tháng nàng gặp được Lâm Yến Đường, khoảng thời gian này nàng thay đổi so với trước không thích nói chuyện, chỗ tốt duy nhất là không khóc nhiều nữa, mắt không còn sưng đỏ suốt ngày.
Nàng biết Lâm Yến Đường còn đang chờ nàng, hắn hy vọng nàng đồng ý, nhưng chuyện đó là không thể. Khi Tôn Thế Thanh còn sống, nàng chẳng hề đối xử tốt với hắn, sau khi hắn ra đi, những ôn nhu đã từng bị nàng xem nhẹ từng chút một dâng lên. Nàng bắt đầu cảm thấy hổ thẹn, cảm thấy hối hận, hận chính mình lúc trước đối với hắn lạnh lung như vậy. Mẹ chồng suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt, nàng kỳ thật có thể lý giải, dù sao bọn họ chỉ có một đứa con trai này, mà nàng vào cửa đã 5 năm cũng không sinh được một đứa con. Huyết mạch Tôn gia cứ như vậy bị chặt đứt.
Nàng thẹn với hắn, phải dùng tuổi già để tang vì hắn. Nàng không thể đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT