Lòng cô bỗng chốc bối rối, vừa mới trải qua thời khắc nghìn cân treo sợi tóc cũng không có nhảy lên lợi hại như vậy. Cúi đầu đang muốn xuống ngựa, Lê Thành Lãng đã đi đến bên cạnh, duỗi tay về phía cô, "Tôi đỡ em."

Nghi Hi nhìn bàn tay duỗi ra của anh, vân tay sạch sẽ rõ ràng. Mấp máy môi, cũng may tới cùng cô cũng không từ chối ở trước mặt mọi người, nói tiếng cảm ơn liền đặt tay vào lòng bàn tay anh. Thân thể trong nháy mắt rơi xuống nghiêng về phía trước một chút, anh kịp thời đỡ được cô, hai cánh tay giữ chắc, tư thế kia, từ xa nhìn lại thật sự có chút giống như ôm ấp.

Hạ Tâm Đồng xông tới, kéo Nghi Hi kiểm tra từ trên xuống dưới, "Thế nào, không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?"

Nghi Hi lắc đầu, Hạ Tâm Đồng nhẹ nhàng thở ra, sau đó liền tức giận lấy ngón tay chọc chọc vào trán cô, "Vừa rồi cậu phát ngốc cái gì a, không muốn sống nữa à? Dọa tớ, suýt thì không thở nổi! Cho rằng cậu đi đời nhà ma đó!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play