Ánh sáng vụt qua, cảnh vật xung quanh đảo lộn. Vân Yên chớp mắt, thấy mình đang đứng giữa một khu rừng rậm rạp.

Trước mặt cô có ba công trình kiến trúc đơn sơ: một căn nhà dân (khu dân cư), một bệ thờ (tế đàn) và một cửa hàng nhỏ.

Phía sau là một con suối nhỏ uốn lượn quanh co, chảy dài về phía xa.

Cách đó không xa là một khu rừng rộng lớn, xanh tươi mơn mởn, cành lá sum suê.

Bên cạnh cô, một người chơi nữ và bảy người chơi nam đang quan sát lẫn nhau.

Một dòng chữ lớn màu đen hiện lên trước mắt, 【 Trò chơi lần này có chiến dịch quy mô nhỏ, tổng cộng chín người chơi. 】

【 Người chơi thuộc cùng một phe, sát thương sẽ được miễn. 】

【 Điều kiện qua ải: Bảo vệ kiến trúc doanh địa không bị phá hủy; Người chơi thuận lợi sống sót trong ba ngày. (Lưu ý: 2 giờ sáng, 2 giờ chiều, 4 giờ sau một ngày kết thúc.) 】

【 Điều kiện thất bại: Tất cả kiến trúc trong doanh địa bị phá hủy; Giá trị sinh mệnh của người chơi cạn kiệt, nhân vật tử vong. 】

【 Có thể rời khỏi trò chơi sau khi qua ải hoặc tử vong. 】

Hai phút sau, văn tự thay đổi, 【 Mỗi khi tham gia chiến dịch mới, người chơi sẽ nhận được ba cơ hội rút thăm, có sử dụng ngay bây giờ không? 】

Vân Yên nhấp vào 【 Có 】.

Chớp mắt, ba lần rút thăm kết thúc.

Vân xem thông tin của mình, chỉ thấy giao diện thuộc tính hiển thị ——

ID trò chơi: Vân Yên

Cấp độ: 1 (tiến độ tăng cấp 0)

Thiên phú rút thăm: 3 lần rút R (dữ liệu đã được điều chỉnh)

Giá trị sinh mệnh: 60

Thể lực: 140

Tốc độ: 8

Chức nghiệp: Bậc thầy kiến trúc (dữ liệu đã được điều chỉnh)

Thiên phú chức nghiệp 1: Tốc độ sửa chữa +200%.

Thiên phú chức nghiệp 2: Khi xây dựng công trình mới, hao tổn vật liệu giảm 30%.

Thiên phú chức nghiệp 3: Tầm bắn của tháp tên, xe nỏ, xe bắn đá do tự tay chế tạo +3, lực tấn công +5.

Kỹ năng: Bảo trì cơ bản, biết chế tạo tháp tên sơ cấp, tháp tên trung cấp, tháp tên cao cấp, hàng rào tre, tường đá, nhà dân, nhà dân cao cấp, xe nỏ hạng nhẹ, xe nỏ hạng nặng, xe bắn đá hạng nhẹ, xe bắn đá hạng nặng, thuyền vận chuyển, thuyền buồm ba cột, cửa hàng cấp 1, cửa hàng cấp 2, cửa hàng cấp 3, bệ thờ (tế đàn)…

Vân Yên không khỏi nghi ngờ, hệ thống bị bug à? Số liệu này, nhìn thế nào cũng không giống như của người mới.

Bỗng nhiên tâm tư cô vừa động, liên tưởng tới cảnh trong mơ —— trong mộng, nhân vật trò chơi di động mà cô tạo ra chính là kiến trúc tông sư, có ba thiên phú nghề nghiệp, tất cả bản vẽ đều đã đủ.

Xem ra cảnh tượng trong mơ giống như kiếp trước của cô, tất cả mọi thứ đều đã từng xảy ra thật……

Lúc này, một người chơi nam bỗng nhiên mở miệng, đánh gãy dòng suy nghĩ của cô, “Chúng tôi là đội ba người, cần một người thôn dân hỗ trợ, có ai nguyện ý không?”

Vừa nói vừa chuyển tầm mắt tới hai người thôn dân duy nhất trong chín người.

Vân Yên theo tiếng nhìn, người nói chuyện đeo kính đen, dáng vẻ lịch sự nho nhã.

Phía trên đỉnh đầu hắn là ID trò chơi “Tử Hi”, bên trái ID viết con số 3—— điều này có nghĩa hắn là người chơi cấp 3. Phía dưới ID là thanh thuộc tính, hiển thị sinh mệnh 160, thể lực 160, chỉ số vượt qua người mới quá nhiều.

Trong lúc suy nghĩ, một người vội vàng đáp lại, “Chọn tôi, tôi nguyện ý hỗ trợ!”

Tầm mắt Vân Yên quay qua, đánh giá đối thủ cạnh tranh.

Trùng hợp, một thôn dân khác cũng là người chơi nữ. ID trò chơi của cô ấy tên “Anne”, trông rất quen mắt.

Suy nghĩ một chút, Vân Yên phản ứng lại —— hình tượng của người chơi trong trò chơi giống với ngoại hình của họ ngoài đời, nữ thôn dân tên “Anne” chính là người đã nói chuyện với người đàn ông trong phòng chờ.

Trong khoảnh khắc, rất nhiều ý niệm hiện lên trong đầu cô, nhưng trên mặt không chút thay đổi mà trả lời, “Tôi cũng đồng ý tham gia.”

“Nói xem, ba tấm thẻ rút được gì?” Có lựa chọn đường sống, Tử Hi hỏi càng thêm chi tiết, “Có nhận được bản vẽ không?”

Sở dĩ hỏi như vậy bởi vì thôn dân mới vào trò chơi, chỉ có một kỹ năng “Sửa chữa cơ bản”, rút được bản vẽ mới dùng được vật liệu để xây dựng kiến trúc.

Nghe vậy, Vân Yên rơi vào trầm tư. Cô nhanh chóng suy nghĩ, mình nên trả lời như nào, mới có thể vừa không bị chú ý vừa có tính cạnh tranh cao.

Anne lại không có quá nhiều lo lắng, hưng phấn trả lời, “Tôi rút được bản vẽ 【Tháp tên sơ cấp】! Hai thẻ còn lại đều là 【Thẻ vật liệu gỗ】.”

Tử Hi rõ ràng động lòng.

Anne được đà, tốc độ nói nhanh hơn, “Tôi chỉ muốn bình an sống đến khi chiến dịch kết thúc. Trong thời gian này, tất cả thẻ nhận được đều có thể nộp lên.”

“Chỉ cần các anh chịu dẫn tôi qua ải, tôi đảm bảo, nhất định nghe lời, bảo gì làm nấy!”

Vân Yên, “……”

Đối thủ cạnh tranh tâm nguyện hèn mọn, chỉ nghĩ qua ải ăn bữa cơm no, những việc khác hoàn toàn không để ý.

Như vậy sao mà cạnh tranh được!

Vân Yên đặt tay lên ngực tự hỏi, bản thân mình chắc chắn không thể nghe lời như Anne. So với việc từ bỏ chủ kiến để nịnh bợ, cô càng hy vọng hợp tác bình đẳng, giữ lại quyền tự do hành động.

Nghĩ vậy, cô ngậm miệng, từ bỏ cạnh tranh.

Anne vừa dứt lời, Tử Hi liền quyết định, “Vậy chọn cô.”

“Hợp tác cùng nhau được không?” Vân Yên đưa ra phương án mới, “Tôi cũng rút được thẻ bài không tệ, có thể giúp đỡ.”

Không đợi cô giải thích cặn kẽ, cung thủ trong đội ba người “phụt” một tiếng bật cười, “Người mới vào game như thôn dân cấp 1, vừa không có năng lực tấn công vừa không thể xây dựng kiến trúc. Ngoài việc vướng chân vướng tay còn làm được gì?”

Nếu không phải kiến trúc bị hư hại cần người sửa chữa, bọn họ ngay cả Anne cũng không muốn chọn.

“Xin lỗi.” Tử Hi không kiêu ngạo như cung thủ, nhưng thái độ vô cùng kiên quyết, “Slot thành viên hạn chế, không thể thêm người.”

Vân Yên thấy đối phương quá cố chấp, không nói gì thêm.



Ngay sau đó, đội ba người dẫn Anne rời đi, bắt đầu làm việc gần khu dân cư.

Nhìn bóng dáng họ đi xa, Vân Yên thầm nghĩ, ba thành viên, lần lượt là một đao (kiếm), một thuẫn (khiên) và một cung, sự kết hợp nghề nghiệp khá cân đối. Cấp bậc là 3, 2 và 3, thực lực được coi như hàng đầu trong chín người chơi, chẳng trách cung thủ coi thường người khác.

Cô xoay người, bình tĩnh hỏi, “Ai có 【Thẻ vật liệu gỗ】 không? Ai muốn cùng tôi tổ đội không?”

Chín người chơi trong vòng này, cấp bậc cao nhất là 3, có tổng cộng 2 người. Cấp 2 có 4 người, cấp 1 có 3 người.

Bỏ qua đội ba người và Anne, ở đây còn lại năm người chơi. Trong đó có 3 người cấp 2, 2 người cấp 1.

Vấn đề vừa được đưa ra, 2 người chơi cấp 2 nhìn nhau, tỏ vẻ, “Tôi có.”

“Nhưng để xem đã, tôi đi nói chuyện với họ trước.”

Một người chơi cấp 2 khác thì nói, “Tôi quen làm một mình, tạm thời chưa nghĩ đến việc hợp tác.”

Ngay cả thuẫn binh cấp 1 cũng nói, “Nghe nói trò chơi này độ khó tương đối lớn, mọi người vẫn nên chung sức hợp tác thì hơn. Tôi sợ tách nhóm sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận.”

Nói xong, ngoại trừ cung thủ cấp 2 “Bách Mộc” tính làm một mình, ba người còn lại không hẹn mà cùng đến chỗ Tử Hi.

“Bị ghét bỏ.” Vân Yên nhỏ giọng tự nói.

Tình hình trước mắt, ít nhiều cũng đã đoán được.

Thôn dân không có năng lực tấn công, một khi không cần sửa chữa, rất dễ bị bỏ rơi. Bởi vì chức nghiệp này giá trị sinh mệnh thấp, chạy trốn chậm, cho nên tỷ lệ tử vong cực cao, trước giờ toàn bị coi là kéo chân.

Nếu không phải bị hệ thống cưỡng chế, cô cũng chẳng muốn chọn chức nghiệp này. Nhưng mà hiện tại thì……

Vân Yên nhìn lướt qua chức nghiệp, thiên phú nghề nghiệp, kỹ năng, thẻ bài rút được từ bắt đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, không hề lo lắng.

“Cô không sợ bị loại à?” Bách Mộc hỏi.

“Không, bởi vì chuyện này sẽ không xảy ra.” Vân Yên nhẹ nhàng cười nói.

Bách Mộc không tỏ ý kiến, vác cung định đi vào sâu trong rừng cây.

Không ngờ Vân Yên ngăn hắn lại, hạ giọng nói, “Có 【Thẻ vật liệu gỗ】 không? Bốn tấm trở lên, dùng để giao dịch.”

Vừa nói, lòng bàn tay cô vừa lật, lộ ra một tấm thẻ.

【Áo giáp da】

Cấp bậc: N

Độ bền: 20/20

Hiệu quả sử dụng: Trang bị vào tăng phòng ngự +2, sinh mệnh +20

Bách Mộc thấy rõ thuộc tính của tấm thẻ, không khỏi động lòng.

Vân Yên khẽ mỉm cười, đoán được đối phương nhất định sẽ động tâm.

Trong “Vô Hạn Kiến Thành”, thẻ bài từ thấp đến cao được chia làm ba cấp bậc, theo thứ tự là N, R, SR.

Trong đó N là phổ biến nhất. Theo cách nói của diễn đàn game di động trong giấc mơ, tỷ lệ rút thăm trúng N là 90%.

R tương đối hiếm thấy, tỷ lệ trúng khoảng 9%.

SR có số lượng ít nhất, tỷ lệ trúng khoảng 1%.

Trong giấc mơ, trong diễn đàn thậm chí còn có tài khoản của chính phủ trêu chọc, “Chỉ cần rút đủ số lần, vẫn có cơ hội rút được SR, lão phu có phải ma quỷ đâu mà không cho.”

Sau đó vô số người chơi cùng bình luận mắng một tràn, tạm thời không đề cập tới……

Tóm lại, thẻ N là thường thấy nhất, thẻ R, thẻ SR đều khó rút.

Cho dù vậy, thẻ N và thẻ N cũng có sự khác biệt.

Thẻ bài tổng cộng chia làm năm loại lớn, 【Thẻ tài nguyên】, 【Thẻ trang bị】, 【Thẻ kiến trúc】, 【Bản vẽ】, 【Thẻ triệu hồi】.

【Thẻ vật liệu gỗ】 thuộc về 【Thẻ tài nguyên】. Sau khi thôn dân nhận được bản vẽ và học nó, có thể dùng vật liệu gỗ để tạo ra kiến trúc tương ứng.

【Áo giáp da】 thuộc về 【Thẻ trang bị】. Sau khi trang bị vào sẽ tăng thuộc tính, năng lực sinh tồn tăng lên rất nhiều.

Nói cách khác, 【Thẻ vật liệu gỗ】 chỉ có tác dụng với thôn dân, 【Áo giáp da】 lại áp dụng cho tất cả người chơi.

Bởi vậy Vân Yên rất tự tin, không sợ đối phương từ chối.

Bách Mộc trầm tư một lát, ngước mắt hỏi, “Vì sao chọn tôi làm đối tượng giao dịch? Thẻ trang bị rất nhiều người muốn đổi.”

Vân Yêu bĩu môi, “Mấy người đó quá đáng ghét.”

“Tôi chân thành muốn hợp tác, lời còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.”

“Ba người kia vội vàng chạy đến nương nhờ đội của Tử Hi, cũng không cho người khác thời gian nói chuyện.”

“Nếu trong tay tôi không đủ 【Thẻ vật liệu gỗ】 thì sao?” Bách Mộc lại hỏi.

Vân Yên không chút do dự, “Vậy đổi cách chơi, 【Áo giáp da】 tôi giữ lại dùng.”

Nghe thấy nhiều phương án như vậy, đường lui cũng không ít.

Bách Mộc thầm than, những người khác có lẽ đã nhìn nhầm, người trước mặt rõ ràng là một nhân vật tàn nhẫn.

Nhưng trước đó ai có thể nghĩ đến được? Thôn dân cấp 1, trong tay cư nhiên có loại thẻ trang bị tốt này.

Thời kỳ tân thủ khi hắn vừa tiến vào trò chơi, toàn rút được 【Thẻ vật liệu gỗ】!

…… Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, nói nhiều toàn nước mắt.

Bách Mộc lấy một chồng thẻ bài ra, “Đổi.”

Vân Yên kiểm tra, phát hiện có năm tấm 【Thẻ vật liệu gỗ】, không khỏi nhíu mày, “Nhiều hơn một tấm rồi.”

“Cầm đi, tôi là một cung thủ, giữ lại cũng vô dụng.” Bách Mộc nhận lấy 【Áo giáp da】, lập tức trang bị vào.

Vân Yên ngẫm lại cũng đúng, không khách khí nhận lấy. Cô hứa hẹn nói, “Lát nữa nếu anh đổi ý muốn tổ đội, tôi chắc chắn sẽ đồng ý.”

Bách Mộc liếc cô một cái, không nói gì, đi thẳng về phía sâu trong rừng cây.

Vân Yên cũng không để ý, từ kho chứa đồ cá nhân lấy ra nhiều công cụ hữu ích, lo làm việc của mình.

Hết thảy trong mơ phảng phất như đã trải qua, để lại cho cô ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Vì thế sau khi tiến vào trò chơi, cô chỉ liếc mắt một cái, liền theo bản năng hiểu rõ nên lợi dụng địa hình như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play