Yến Xích Hỏa như bị sét đánh, cây đao cũng suýt chút nữa không cầm nổi mà rớt xuống đất, “bịch, bịch, bịch” lùi về phía sau ba bước, vẻ mặt trắng bệch, thều thào nói: “Đại bá, là thật sao? Là bá hại chết cha con sao, hại chết đệ đệ ruột của mình.” Ánh mắt Yến Tây Bắc thâm trầm, thản nhiên nhìn lướt qua Lý Diệu, thở dài nói: “A Hỏa, hãy tin ta, ta đã cho Chánh Đông cơ hội, nếu nó không cố chấp như vậy, hai huynh đệ bọn ta hoàn toàn có thể cùng nhau phấn đấu vì tương lai của người Thiết Nguyên.” “Nếu có khả năng ta tuyệt đối không để cho một giọt máu nào của người Thiết Nguyên dễ dàng rơi xuống, càng không muốn vác mặt mũi như vậy xuất hiện trước mặt các ngươi.” “Vừa rồi ta đã cố gắng khắc chế, đang âm thầm điều khiển thiên kiếp dị thú, tận lực không để bọn chúng ra tay giết chết, chỉ là từ từ tiêu hao nguyên khí và chân nguyên của các ngươi thôi.” “Nếu không các ngươi nghĩ chỉ có hơn hai trăm người chết đơn giản như vậy sao? Trước giờ Yến Xích Hỏa luôn coi đại bá là người mà hắn sùng bái nhất, thậm chí trong mắt hắn địa vị còn cao hơn cha ruột Yến Chính Đông, lúc này lại nghe chính miệng Yến Tây Bắc thừa nhận hại chết Yến Chính Đông, nhất thời mất hết hy vọng, vô cùng tuyệt vọng, khàn giọng nói: “Bá, tại sao bá lại muốn làm vậy? Rốt cuộc bá muốn làm gì?” Vẻ mặt Yến Tây Bắc có chút hoảng hốt nói: Chuyện ta muốn làm có rất nhiều, đường ta muốn đi rất dài, chẳng qua không phải ai cũng có thể đi theo ta mãi.” “Vốn dĩ, nếu tất cả thuận lợi thì có thể dùng hy sinh nhỏ nhất, đổi lấy kết quả tốt nhất, rất nhiều người đáng ra không phải chết, kể cả A Phong cũng không phải chết.” “Chỉ tiếc rằng, Sa Hạt, ngươi rất thông minh, nhìn thấu kế hoạch của ta, nhưng mà sự thông minh của ngươi chỉ làkhôn vặt thôi, kết quả là vẫn không thể ngăn cản được, ngược lại uổng công hy sinh nhiều mạng người như vậy.” Lý Diệu hừ lạnh một tiếng, tâm tư thay đổi rất nhanh, trên ót “vù vù” bốc lên khói trắng.
“Sa Hạt, thật không ngờ thì ra ngươi đã sớm nhận ra Yến Tây Bắc có điều kỳ lạ.” Thạch Mãnh dùng sức vỗ vai của hắn, trong lòng tràn đầy hy vọng nói: “Nhất định là ngươi giả vờ không biết gì, lạt mềm buộc chặt, cố ý chờ hắn lộ diện bộ mặt thật, rồi dùng hai con bài cuối cùng chưa lật, hung hăng đánh bại hắn có đúng không? Lý Diệu liếc nhìn hắn một cái: “Ngươi nghĩ nhiều rồi huynh đệ, ta cũng vừa mới hiểu rõ, làm gì có con bài nào chưa lật.” “Ha ha ha ha.” Yến Tây Bắc cười rộ lên, đến nỗi cả thân thể mang giáp đều rung lên: “Ba tiếng đồng hồ liên tục chiến đấu kịch liệt, hầu như đã tiêu hao hết chân nguyên không còn gì, càng là cao thủ thì càng tiêu hao nhiều, hiện tại giữa các ngươi còn đủ lực đánh một trận nhiều nhất cũng chỉ mấy chục người, cũng đều là nỏ mạnh hết đà, sao có khả năng còn con bài chưa lật chứ? “Huống chi, ta đã tỉ mỉ điều chế Thiên kiếp chiến thể này, tuy chưa thành thục, chưa hoàn chỉnh, nhưng cũng có thể phát huy chiến lực cường đại cấp thiên tai.” “Kể cả các ngươi còn con bài chưa lật thì sao nào, cũng chỉ có thể bị ta xé nát thôi.” Yến Tây Bắc ngừng lại một chút, cười quỷ dị, định thần lại nói: “Tạ Hồng, Diệp Tuấn, Vệ Hồng Huy, Mục Kiến Nguyên, Trương Thành Phi, năm người các ngươi có thể đi ra.” Nói xong, phía dưới thân thể côn trùng của Yến Tây Bắc bỗng nhiên phun ra năm đạo sáng trong suốt như tơ nhện, giống như năm mũi tên nhọn bắn về phía trận doanh LuyệnKhí Sĩ, quấn lấy đùi của năm tên Luyện Khí Sĩ, dùng sức thu lại, túm bọn họ lại đây.
Trong năm tên Luyện Khí Sĩ, có ba người mặc bộ chiến giáp của bộ lạc Liệt Nhật, hai người còn lại lần lượt có chiến huy của bộ lạc Tuyên Vũ Xà và Cự Phủ phía trên.
Đầu bọn họ đều choáng càng, con mắt không ngừng loạn chuyển, bộ dạng có chút lấm la lấm lét, đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ ý thức được cái gì.
Yến Tây Bắc mỉm cười nói: “Chuyện cho tới bây giờ, năm người các ngươi không cần tiếp tục trốn tránh, có thể quang minh chính đại nói ra, mình chính là người trong Trường Sinh điện.” Ánh mắt năm người lóe lên, có chút bất định nhìn Yến Tây Bắc.
Yết hầu Yến Tây Bắc chuyển động, bỗng nhiên thay đổi sang một giọng nói hoàn toàn khác, nặng nề như nham thạch va chạm: “Ta chính là Sơn Vương.” Năm người hít một hơi lạnh, cuối cùng không che dấu được ý cười trong mắt, kêu to lên: “Yến lão sư, người chính là Sơn Vương sao, điều này là thật sao ?” “Vừa nãy thấy người vùi đầu trong đám sương mù, chúng tôi đều nghĩ người sẽ chết, kế hoạch Trường Sinh điện sẽ thất bại, không ngờ tất cả đều nằm trong lòng bàn tay người, thật quá tốt rồi.” “Người, khối thân thể này của người… thật sự là… thật sự là khiến cho người ta không tưởng tượng nổi.” Lục bộ quần hùng như mới vừa tỉnh mộng, sắc mặt Cự Phủ Tộc trưởng cùng Vũ Xà Tộc trưởng đều trở nên cực kì khó coi, bọn họ không ngờ ngay cả bên trong bộ lạc của mình cũng bị chuyển hóa thành người của Trường Sinh điện. Yến Tân Bắc cười, thản nhiên nói: “Thật ngại quá, giấu diếm mọi người lâu như vậy, chẳng qua khối thiên kiếp chiến thể này của ta chính là bí mật lớn nhất, nếu nói cho các ngươi biết, sau đó các ngươi liền báo cho chủ tử thật sự của mình là Liên Vương nghe, như vậy chẳng phải toàn bộ Trường Sinh điện đều biết, bọn họ càng đáng giá thực lực của ta mạnh hơn.” “Như vậy, những người của Liên Vương làm sao dám yên tâm lớn mật lợi dụng ta nữa ?” Năm người đang cao hứng hấn chấn, đột nhiên nghe được hai chữ “Liên Vương”, giống như bị sét đánh, một đám người sắc mạt trắng bệch, cả người run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.