Chương 1219: Bàn Cổ gào thét! Không kịp nữa rồi! 
Giáo sư Mạc Huyền cũng được tính là người có kinh nghiệm thăm dò phong phú, trước khi tiếp xúc với thi hài cũng đã dùng huyền quang xuyên thấu chiếu rọi từ trong ra ngoài, xác định không có bất kỳ dị thường, cũng không dò xét được nửa điểm vật sống tồn tại mới dám xuống tay. Hơn nữa ngay khi Lý Diệu lên tiếng, chính bản thân giáo sư cũng cảm giác được không ổn, kịp thời đình chỉ thao tác cánh tay linh giới, cánh tay linh giới rõ ràng còn cách thi hài Bàn Cổ tộc chừng một sợi tác. 
Nhưng thi hài Bàn Cổ tộc lại như được “kích hoạt”, từ trong mỗi khe hở nhỏ trên áo giáp bất chợt phun trào ra mảng lớn huyền quang, sắc thái vốn có phần ảm đạm chợt trở nên sinh động, phảng phất có một tầng bích chướng vô hình bị hung hăng đánh nát! Nhất thời, trước mắt mọi người như thể bộc phát ảo giác, chiến sĩ Bàn Cổ tộc ngủ say trăm triệu năm đột nhiên thức tỉnh, lần nữa vung vẩy sáu cánh tay và chiếc đuôi tráng kiện, lấy tư thái thế không thể ngăn đánh tới Hỏa Hoa hào! Mọi người chưa kịp làm ra phản ứng thì nó đã đánh lên Linh Năng hộ thuẫn của Hỏa Hoa hào, đài điều khiển phát ra tiếng cảnh báo chói tai, thậm chí còn chói tai hơn cả cảnh báo khi bị mưa thiên thạch oanh kích lúc vừa khiêu dược tới! “Oanh!” Chỉ trong một giây, Linh Năng hộ thuẫn đã vượt quá cực hạn, đơn nguyên pháp bảo nổ vang! Trong tiếng nổ vang, độ sáng của hộ thuẫn quanh bốn phía Hỏa Hoa hào tăng lên ba cấp, từ màu trắng ngà biến thành màu đỏ thẫm khí thế hừng hực! May mắn bọn họ đang dùng hạm thủ nhắm vào thi hài Bàn Cổ tộc, mà mũi khoan huyền quang trên hạm thủ vừa mới đâm xuyên mảng lớn biển tinh thạch, đang ở trong trạng thái vận sức chờ phát động, giáo sư Mạc Huyền lại phản ứng kịp thời, gầm nhẹ một tiếng, kích phát mũi khoan huyền quang hung hăng đâm tới! Huyền quang bắn ra khắp bốn phía mũi khoan, thi hài chiến sĩ Bàn Cổ tộc lập tức phân giải, hóa thành một chùm cát bụi vũ trụ, hình thành nên một luồng năng lượng cực mạnh, hung hăng xỏ xuyên qua Hỏa Hoa hào!Hỏa Hoa hào như chim nhỏ gãy cánh trong gió lốc, điên cuồng xóc nảy. 
Lý Diệu cảm thấy như có một dòng nham tương hạo đãng hung hăng rót vào sâu trong não vực, khiến hắn cảm nhận được sự sợ hãi, phẫn nộ, cừu hận, tuyệt vọng khôn cùng! Ký ức Hồng Hoang chất chứa sâu trong tế bào não lần nữa thức tỉnh. 
Hắn phảng phất chứng kiến vô số người tương tự như chiến sĩ Bàn Cổ tộc kia, thân mặc áo giáp, hình thù kỳ quái bay vút lên trong Tinh Hải, giao thoa, kịch chiến! Tinh Hải hắc ám bị chiến ý ngút trời của bọn hắn đun nóng đến sôi trào.  Rõ ràng là giữa không trung, nhưng lại có thể nghe được hàng tỉ đạo gào thét ngưng tụ cùng một nơi, hóa thành lôi đình cuồn cuộn! “Phốc!” Lý Diệu phun ra một búng máu tươi, cảm thấy đầu mình trướng lớn gấp mười lần, không ngưng tụ nổi một chút ý niệm nào. 
Phảng phất mỗi lần ngưng tụ ý niệm, đại não liền nổ tung! Thò tay sờ, từng lỗ chân lông trên mặt thẩm thấu ra vô số giọt máu tươi màu đỏ sậm! “U…. u…!” Thi hài Bàn Cổ tộc tan thành mây khói, nhưng từ bụi bặm thi hài lại truyền đến một tiếng gầm rú lanh lảnh, giống như vòi rồng cuốn thốc Hỏa Hoa hào! Lượng lớn phù trận trong Hỏa Hoa hào chợt nổ bung, toàn bộ đơn nguyên pháp bảo mất đi hiệu lực, ánh đèn lúc sáng lúc tối, khắp nơi toàn là ánh lửa xung thiên! Trận “gió lốc” này trước sau giằng co tròn một phút đồng hồ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play