“Sông lớn chảy về phía đông a! Sao trên trời trông về Bắc Đẩu a! Nói đi ta liền đi a! Ngươi có ta có tất cả đều có oa! Gặp chuyện bất bình rống một tiếng oa, khi nên ra tay liền ra tay oa, hấp tấp xông cửu châu a!” Diệp Phàm vừa đi, một bên cầm bầu rượu quơ chân múa tay ca hát. (Link cho bạn nào muốn nghe: “Hảo hán ca”)
Ngao Tiểu No ghé vào trên vai Bạch Vân Hi, lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc! “Lá gan của Diệp Phàm thật không nhỏ! Hát khó nghe còn dám lớn tiếng như vậy, thật sự là muốn giết người.”
Bạch Vân Hi: “……”
“Ta thừa nhận đều là ánh trăng chọc họa, ánh trăng xinh đẹp như vậy, người quá ôn nhu ……”
Tuy rằng hoàn toàn không ra tiết tấu gì, nhưng Diệp Phàm vẫn hát rất nhập tâm.
Hai tu sĩ ngăn lại trước mặt Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
“Ai nha, ai nha, Diệp Phàm hát quá khó nghe, khiến người ta bất bình tới cửa hỏi tội rồi.” Ngao Tiểu No rầu rĩ than thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT