Anh đã nhìn thấy cô, vậy chẳng phải cô vừa đúng lúc lỡ mất anh sao?
Hạ Mạt cảm thấy tiếc nuối sâu sắc: “Thật ra em không định đi, ai mà ngờ được sếp Lục đột nhiên bước ra từ căn hộ đối diện làm em hoảng loạn đến mất hồn, không biết anh ấy có thấy em không nữa.”
L: [Bây giờ là giờ tan làm, em sợ anh ấy làm gì, thấy thì cứ thấy thôi.]
Hạ Mạt: “Chính vì là giờ tan làm nên em càng không muốn gặp sếp, ai mà muốn vừa phải đối diện với sếp trong giờ làm rồi lại phải cười xã giao với sếp ngoài giờ cơ chứ.”
“Haizz, suýt nữa là em được gặp anh rồi.” Hạ Mạt thở dài tiếc nuối: “Anh nói xem, buổi tối sếp Lục không ở nhà yên tĩnh nghỉ ngơi lại còn ra ngoài đi loanh quanh làm gì chứ.”
Hạ Mạt càng nghĩ càng cảm thấy đáng tiếc nhưng bây giờ cô cũng không dám quay lại, sợ quay lại thì chạm mặt sếp.
Nhưng vừa rồi L biết cô ở bên ngoài vẫn xuống lầu lấy áo, điều này có phải nghĩa là anh đã không còn e ngại chuyện gặp cô không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play