“Mãi cho đến khi anh bắt đầu mong chờ một cách vô lý, mong chờ em cố gắng hơn chút nữa, nói với anh những lời thân mật hơn, có thể tìm nhiều lý do đến ôm anh, thậm chí cơ thể này em muốn ngắm nhìn hay muốn chạm vào, muốn nhìn anh mặc những bộ đồ kì lạ đến thế nào anh đều có thể tùy ý em.”
“Sau này anh thường xuyên mất ngủ, nhìn chằm chằm cái cây ra hoa dưới lầu, rốt cuộc đến lúc nào em mới có dũng khí đến hôn anh một lần chứ.”
Vân Chức hoàn toàn nghẹt thở, cô ngây người nhìn Tần Nghiên Bắc, đôi mắt đen điên cuồng nhàn nhạt lộ ra, vậy mà nhịn không được, muốn khóc.  
Vào giờ khắc cô đã xây dựng một lớp phòng bị, nhưng lại như bị anh bạo lực ép chế bước vào trái tim đầy lỗ hổng của mình.
Lúc này vậy mà Tần Nghiên Bắc lại không hề mất kiểm soát chút nào, anh đứng thẳng người, vai hơi dùng sức, rất tỉnh táo và lý trí, chìm đắm trước mặt cô.
“Em kiên trì bám lấy anh, ở sân bay chắn trước mặt anh, không sợ bệnh tình của anh, anh cứ vậy mà nghĩ là em đã yêu anh rồi,” Đường cong trên đôi môi tái nhợt của anh khiến người ta sợ, “Anh nghĩ rằng, Nghiên Nghiên là anh, từng câu từng chữ em bảo em nhớ nhung với người ta trong điện thoại là anh, nghĩ mỗi một sự thân mật em dành cho anh đều là vì thích anh.”
"Anh giữ cảm giác này mà bản thân mình tưởng tượng và kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi em có thể chính thức tỏ tình với anh vào một ngày nào đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play