Cái trán Vân Chức tựa trên vai Tần Nghiên Bắc, hai người đối mặt với nhau ở khoảng cách rất gần, nhiệt độ cơ thể tự nhiên giao hòa, dưới sự bao vây và kiểm soát của anh cô không còn chỗ để vùng vẫy thoát ra, chỉ có thể nghe nhịp tim đập mạnh vào màng nhĩ của mình.
Cảnh tượng Tần Nghiên Bắc đi qua ban nãy vẫn còn chồng chéo trước mắt cô.
Cô đã từng nhiều lần làm tình nguyện viên, nhìn thấy những người bị thương ở chân như thế nào, nếu là thời kì phục hồi, mới đứng dậy được thì lực ở cơ chân cũng không thể quay trở lại như bình thường nhanh chóng được, ít nhất cũng cần phải mất một khoảng thời gian thích nghi mới có thể đi lại một cách thuận lợi.
Nhưng Tần Nghiên Bắc….
Anh làm gì có chỗ nào giống như từ bị thương sang hồi phục chứ? Cũng không thể nào là lại tiêm thuốc tê vào được chứ?!
Nhắc đến thuốc tiêm này, Vân Chức suy đoán về đôi chân lành lặn của anh, thời gian tết lúc đó có lẽ anh đã khỏi rồi, nói không chừng còn sớm hơn như vậy nữa.
Vân Chức bất giác siết chặt lấy cổ áo anh, mơ hồ lí nhí hỏi “Thật sự là anh đã trị xong rất lâu rồi có phải không? Nếu chuyện này có sự cân nhắc lợi hại, không thể công khai một cách đơn giản, em cũng có thể hiểu được mà, cần gì phải giấu em chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT