Anh rõ ràng nên ở giai đoạn hạnh phúc nhất mới đúng, tại sao trong mắt lại hiện ra….cảm giác tuyệt vọng như không còn đường nào vậy.
Cửa phòng làm việc đã đóng lại, cô và Tần Nghiên Bắc là hai người duy nhất còn lại trong không gian ngưng đọng, còn chưa kịp nói chuyện, Tần Nghiên Bắc đã nhìn cô hỏi: “Chức Chức, em đến quán bar tìm anh, là lần đầu tiên gặp anh phải không?”
Cô ngạc nhiên, không ngờ anh sẽ nhắc đến chuyện này, cô gật gù “Phải.”
Màu đỏ trong mắt anh được làm nổi bật bởi câu trả lời ngắn gọn của cô.
Vân Chức sắp không thở nổi nữa, anh mới mấp máy môi, đã khàn giọng đi “Lúc đó rất ồn, câu đầu tiên em nói với anh là gì.”
Vân Chức thấy càng khó hiệu, nhưng vẫn trả lời một cách thành thật “Em nhớ em nói là, Tần tiên sinh, em đến để báo đáp anh.”
Hai chữ báo đáp này, giống như một thanh kiếm sắc bén treo lơ lửng trên đầu, trong ánh mắt bình tĩnh, thản nhiên của cô đã cắt phăng đi sợi dây kéo lấy Tần Nghiên Bắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play