Giả vờ kinh ngạc, chứ thật sự là muốn đưa tay sang sờ mó anh lắm rồi mà.
Thái tử gia mất kiên nhẫn ngã người ra sau, eo men theo nhịp thở, đôi chân hơi mở ra thon dài duỗi thẳng. Dưới ánh đèn làn da phản chiếu màu sáng sạch sẽ, anh giữ khuôn mặt vô cảm “Em muốn làm gì thì nhanh một chút, đừng có lề mề. Nếu không phải hôm nay tôi nhìn thấy em khóc không dứt được thì tôi cũng chẳng có thời gian mà lãng phí với em.”
Vân Chức hiểu ra.
Tần Nghiên Bắc còn nhớ đến chuyện cô khóc lóc vào ban ngày, bao gồm cả khi mới gõ cửa ban này cô vội vàng đến mức giọng nói hơi run rẩy nên chắc chắn là anh nghĩ cô lại muốn khóc.
Anh thật sự rất tinh tế.
Câu nói ‘dỗ dành em’ đó, không chỉ phát ra vì muốn giải vây cho cô, mà còn là sự hi sinh thân mình để thành toàn cho ‘sở thích đáng lên án’ của cô.
Có lẽ anh đang dỗ cô vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play