Vân Chức đi ra khỏi C9 cũng chỉ đành đi bộ, đi đến cửa lớn cô mới có thể gọi xe được, C9 là khu sâu nhất trong cả Nam Sơn này, dù đi bộ có nhanh đến đâu đi nữa cũng tốn rất nhiều thời gian.
Gió mùa đông rất lớn, thổi bay tuyết đọng lại trên mặt đường, phủ lên mái tóc cô trắng xóa một mảng.
Cô quen mang khăn choàng, túm lấy cổ áo lại rồi cúi đầu chạy, tiếng động cơ xe phía sau lưng vang lên càng rõ hơn, chiếc xe dừng lại bên cạnh cô. Cửa kính xe hạ xuống, vẻ mặt lãnh đạm của vị thái tử gia hơi ngưng đọng lại, anh liếc nhìn chóp mùi đỏ ửng lên vì lạnh của cô “Còn ngơ ra đó làm gì, đợi tôi mời cô lên sao? Lên xe.”
Vân Chức nhìn khoảng cách đi đến cửa lớn, nghe lời rồi bước lên xe, ánh mắt Tần Nghiên Bắc từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm lên khuôn mặt cô, đợi đi khi ánh mắt cô liếc qua, anh cũng không hề né tránh, đưa hộp giữ nhiệt qua cho cô “Ăn đi.”
Hộp giữ nhiệt nặng nề rơi vào trong vòng tay cô, Vân Chức bất giác giữ chặt, mở nắp ra, khói nóng bên trong thổi lên nghi ngút, mùi thơm ập vào khoang mũi/
Tần Nghiên Bắc nhìn ra ngoài cửa sổ, biểu cảm như không hề để tâm đến, “Làm nhiều mà bỏ thì lãng phí.”
Chiếc xe xuyên qua làn sương mù lạnh lẽo của buổi sáng mùa đông lạnh giá, trầm ổn lái ra khỏi cổng khu Nam Sơn, đi thẳng về phía Thanh Đại, Vân Chức cúi đầu, hai sợi tóc dài buông xõa xuống, dính vào môi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT