Sau khi Vân Chức trả lời câu ‘báo ơn’ đó xong, Tần Nghiên Bắc cũng không nói gì thêm, anh như đắm chìm trong sự ấm áp nơi hõm cổ cô, không mạnh không nhẹ nhưng cắn riết thành nghiện.
Cô khẽ động đậy, đôi tay đang ôm cô lại vô thức ghì chặt hơn, đem cô ôm trước ngực.
Cơn đau nhẹ xen lẫn cảm giác tê dại khiến Vân Chức bất lực nhắm mắt lại, đôi môi mím lại khẽ run rẩy.
Cô hít một hơi thật sâu, trong lòng không ngừng suy nghĩ.
Tha thứ cho anh, không được so đo với anh, bây giờ anh là người bệnh, không hề có ý sỉ nhục, xâm phạm gì đến cô cả. Anh chỉ là không khống chế được hành vi của bản thân, ở trong một đêm đông buốt giá như này, bất thường lại còn cứng miệng nhưng anh cần một chút an ủi và sự bầu bạn.
Vân Chức không dám nhúc nhích, bị Tần Nghiên Bắc ôm mãi ở tư thế này khiến cơ thể sắp tê cứng, cô mơ hồ có cảm giác như thể nửa đêm mình bị đẩy vào chiếc quan tài của một con quỷ khát máu, ngoan cố khăng khăng tiếp cận vị bá tước này để rồi dâng hiến từng huyết mạch đang sống của mình ra.
Cô thử hơi hí mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT