Vân Chức cầm chiếc khuôn hình trái tim lớn, nín thở đợi Tần Nghiên Bắc phản hồi.
Tay cô nhỏ mà cái khuôn socola lại lớn khiến cho phần này càng thêm có trọng lượng.
Vân Chức có thể cảm nhận được bầu không khí bên trong phòng không còn u ám như ban nãy nữa. Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng lại cảm thấy rất kì lạ, Tần Nghiên Bắc vậy mà lại thật sự để tâm đến hình dạng của thanh socola. 
Ngay cả chính bản thân Vân Chức còn không nhớ đầu năm nay cô đã đăng lên dòng bạn bè trên wechat kèm theo một tấm hình, trong tấm hình chính là hộp socola hàng nhập khẩu mà tối nay đoàn trường đã tặng cho cô.
Lúc đó bạn cùng phòng gửi vào trong nhóm kí túc xá, phàn nàn về chuyện giá cả loại socola này quá đắt. Khi đó cô lại bị thu hút bởi hình dạng chiếc hộp ngay từ ánh nhìn đầu tiên, thích đến mức mà cô còn vẽ tay thiết kế của chiếc hộp này rồi đăng trạng thái lên, kèm thêm ba chữ: “Rất xinh đẹp.”
Đã một năm trôi qua nên cô cũng sớm quên bén chuyện này luôn rồi.
Ánh mắt Tần Nghiên Bắc dần rời khỏi tay Vân Chức rồi hướng về khe cửa rộng chưa đến mười phân, nơi cô dựa vào. Đầu mũi hếch nhẹ, nhỏ gọn và thanh tú, trong bóng tối đôi môi cô rất rực rỡ, lớp son môi tô hồi chiều vẫn chưa hề phai, màu lên rất chuẩn.
Anh quan sát cô một cách không kiêng dè, cơn tức giận ủ rũ đeo bám anh ba bốn ngày nay, ngay cả thuốc cũng không thể hoàn toàn khống chế lại, không biết từ giây phút nào mà nó đã âm thầm tiêu tan.
Nếu cô đã có tâm cơ câu dẫn anh, vậy mà liên tục mấy ngày rồi không xuất hiện, không một câu quan tâm, thuần thục sử dụng chiêu lạc mềm buộc chặt, sao không đăng nhiều trạng thái lên vòng bạn bè hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play