Anh như mặt trăng được những vì sao vây quanh, không lo đi xã giao mà còn có thời gian đến để lườm cô.
Vân Chức mím chặt môi, cô đoán ra được vị thái tử gia này có lẽ là đang cảnh cáo, anh không muốn bị cô tiếp cận ở nơi công cộng đông người như vậy. Thế nên cô vẫn nên biết điều một chút, đừng cậy chuyện ân tình mà đi lại gần rồi gây phiền phức cho anh.
Đường Dao kích động đến mức khuôn mặt cô đỏ ửng lên: “Chức Chức cậu nhìn thấy không! Mỹ vị!”
Vân Chức đau khổ sờ tóc rồi nói ra một sự thật tàn nhẫn: “Mỹ vị thượng hạng của cậu tên là Tần Nghiên Bắc.”
Đường Dao sững sờ, chết lâm sàng: “…..Ai, rốt cuộc là ai! Ai có bản lĩnh câu dẫn vị thần này đến đây!”
Sao mà Vân Chức biết….
Tần Nghiên Bắc vừa xuất hiện thì sự quan tâm của cả sự kiện này đều đổ dồn về nơi có anh, bên chỗ cửa ra vào này tự nhiên sẽ yên ắng hơn, nhưng Vân Chức vẫn phải đứng yên vị trí, không được di chuyển lung tung.
Cánh cửa mở ra, nhiệt độ bên trong vốn không quá cao, cơn gió lại thổi vào không ngừng nên những người được mặc quần dài áo dài còn chưa chắc chịu nỗi, huống chi là cô chỉ mặc mỗi một chiếc váy sườn xám mỏng manh.
Vân Chức khi bị lạnh thì mắt rất dễ đỏ lên và chảy nước mắt, cô sợ trôi lớp trang điểm nên cứ lâu lâu lại phải cúi đầu chùi khóe mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT