Từ lúc nhỏ đã bị đuổi đi, người xung quanh sợ hãi, và chán ghét kêu anh là ‘con chó hoang, sớm muộn gì cũng không được chết tử tế”, anh lang bạc trên núi hoang, lớn lên với thương tích đầy mình, gặp được chú mèo đang trong trạng thái hấp hối dưới khe cửa.
Không nhà không tiền, ngay cả những lúc cơm ăn không đủ no, trái đào anh cầm lên từ dưới núi, tiền làm công ít ỏi được cũng cho cô, nuôi cô, sau này khi có tất cả mọi thứ, anh dùng tất cả những thứ tốt nhất để ôm cô và nâng cô lên tận trời.
Trước đây cùng lắm lem trong bùn đất, trong tuyệt cảnh không quen biết nhau, họ liếm láp ôm lấy đối phương để xuyên qua khoảng không mà sưởi ấm. Lúc đó dáng người anh không quá cao, nhưng vẫn sẽ ôm lấy để bảo vệ cô.
Bây giờ lớn lên, mèo con muốn tự mình đi trú mưa, dù lưng anh có gánh vác nhiều thứ đến thế nào, anh cũng sẽ lại ôm cô từ phía sau, gánh mọi bão giông cho cô.
Anh đứng ở chỗ này, anh vẫn sống, vẫn là tường thành và tấm khiên vững chắc của cô.
Trong xe, điện thoại hai người đều reo lên, nhưng họ vẫn phớt lờ nó, Tần Nghiên Bắc cúi người ôm eo cô, bế cô ngồi lên chân mình, để cô tìm lấy tư thế thoải mái nhất, nằm trong ngực anh.
Anh ôm cô rất chặt, như thể đang ôm trọn cả thế giới của mình vào lòng, tóc cô mềm mại, rơi xuống cằm anh làm anh thấy hơi ngứa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT