Lời nói dữ dội hơn cô không thể nói ra, anh ghì chặt gáy cô rồi hôn xuống.  
Vân Chức cố chấp cũng rất khó mà giải quyết, cô nắm lấy bờ vai anh: “Anh đừng nghĩ qua loa cho xong, may mà đã làm trị liệu rồi, có thể hồi phục, nếu anh làm trị liệu mect mà gây hại cho não bộ, trí nhớ cũng bị xóa đi, bộ không sợ sẽ quên mất em sao?”
“Không thể nào,” Tần Nghiên Bắc không để cô nói tiếp, bế cô lên, “Những năm đó Tần Giang Xuyên can dự vào não bộ của anh mà còn không thể khiến anh quên sạch sẽ, bây giờ anh đều dựa vào em mà sống, nếu mà dám quên thì coi như chết rồi.”
Vân Chức không muốn nghe cụm từ chướng mắt này, cô tức giận nhìn chằm chằm anh, Tần Nghiên Bắc thấy cô sống động như vậy, như thế đang cố gắng trèo ra khỏi vỏ sò của mình, anh càng đau lòng hơn, sợ cô ra nước ngoài một mình sẽ gặp nguy hiểm gì, trước đó cô còn bị anh bỏ cô độc một mình ở trong nhà và trường học.
“Xin lỗi,” Tần Nghiên Bắc ôm cô “Mấy ngày đó anh bận bịu ở ngoài, lúc nào anh cũng không muốn về nhà, lúc em ở trường anh đi đến để nhìn em, cũng không dám đi lại gần. Nếu lỡ em nhìn thấy thì anh nhất định sẽ không kiểm soát được hành vi, sợ sẽ làm ra những điều cực đoan ép em đính hôn với anh.”
“Lúc ở sân bay tinh thần anh đã rất suy sụp, nếu còn không đi có lẽ sẽ không kháng cự được.” Anh vùi đầu vào hõm cổ của cô, cười một cách đầy khổ nào “Trước khi em ôm anh, đầu óc anh đều chỉ muốn gặp em, đến khi em đến rồi, ngay cả quay đầu lại anh cũng không làm được. Chuyến bay 10 mấy tiếng không biết trải qua thế nào, kết quả là em không muốn nhắn tin với anh nữa.”
Vân Chức gật đầu: “Em cố ý dấy, lúc em ra sân bay đã nghĩ, nếu phản ứng của anh lạnh nhạt như vậy thì em sẽ không liên lạc với anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play