Sáng hôm sau, mấy vị bác sĩ trưởng khoa lại đến chẩn đoán thêm một lần nữa, xác định tình hình lần này của Vân Chức tương đối ổn định, lạc quan hơn rất nhiều so với lần trước, chỉ cần tiếp tục duy trì thời gian tịnh dưỡng là có thể hồi phục trở lại, sẽ không ảnh hưởng đến các cơ quan của cơ thể.
Tần Nghiên Bắc im lặng lắng nghe, trái tim thắt chặt như bị xé toạc, anh vốn nên an tâm vì sự an toàn của cô, nhưng anh lại biết rõ ràng rằng ngày cô bình phục chính là ngày anh mất cô hoàn toàn.
Anh vuốt ve tóc cô, người con gái ngoan ngoãn quay đầu, hai má cọ vào tay anh.
Bất cứ hành động lộ ra vẻ lưu luyến nào của cô đều như đang đổ mật vào anh, cũng như đang tra tấn anh vậy.
Trưởng khoa lại phổ cập một vài điểm cần chú ý, Tần Nghiên Bắc ghi lại từng chút một, nhìn thấy anh chuyên tâm như vậy khiến trưởng khoa cũng thở dài, nói thêm vài câu: “Đứa trẻ này rất đáng thương, mấy năm không gặp mà cơ thể vẫn ốm yếu như thế. Chủ yếu là mấy năm trước tôi hiểu lầm rồi, tôi còn nhớ lần trước chẩn đoán, mẹ cô bé nói căn bản là do cô bé không ăn thịt, kén ăn.”
“Tôi tưởng thật, sau đó thông qua bà nội mới biết,” Ông lắc đầu, “Đứa trẻ này lúc nhỏ ở nhà không được cho ăn thịt, đồ ăn ngon đều cho anh trai cô bé, hễ ăn một miếng là liền bị mắng, bảo cô ấy phải nôn ra. Thật sự là thiếu thốn đến mức không mua nổi sao? Không thấy điều kiện gia định tệ mà, chỉ là…..” 
Trưởng khoa nhỏ giọng nói: “Chỉ là cố tình muốn hình thành ý thức tự ti của cô ấy để cô ấy ngoan ngoãn và chăm sóc gia đình. Lâu dần, nó trở thành phản xạ có điều kiện của cô bé, và cô ấy không thể ăn nhiều thịt. Cũng chỉ có khi nào anh trai không thích ăn tôm thì thỉnh thoảng mới tới lượt cô bé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play