Hơn nữa hôm nay cô làm hơi nhiều, cho nên canh đậu xanh còn lại không ít.
Sau khi Chu Mẫn và Tiểu Mễ đi không lâu, mì xào của Thời Nhiễm lại bán hết.
Hầu hết khách hôm qua ghé vào đều quay lại nữa, đặc biệt có hai thanh niên tới gọi mười lăm phần mì xào, trực tiếp quét sạch một nửa quầy hàng của Thời Nhiễm.
Hôm nay, còn chưa tới chín giờ, Thời Nhiễm đã bán hết mì xào, ngoại trừ canh đậu xanh còn dư lại một chút, mọi thứ đều rất hoàn mỹ.
Thời Nhiễm lại tính toán một khoản, hôm nay cô bán ba mươi phần mì xào, doanh thu lên đến năm trăm đồng. Dựa theo xu hướng này, ngày mai bán thêm năm mươi phần chắc cũng không khó.
Vào lúc này, cuối cùng Thời Nhiễm mới thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra cô không sợ vấn đề nợ nần gì, đơn giản là sợ tay nghề của mình có thể thích ứng với hoàn cảnh ở đây hay không, cũng may ông trời giúp cô, mọi người ở thế giới này cũng không xuất hiện biến hóa kỳ lạ nào về khẩu vị.
Thời Nhiễm tính toán, bây giờ cô bày sạp, bốn tháng trả hết phí bảo trì hẳn là cũng không khó.
Rồi sau đó thì sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play