Thời Nhiễm còn chưa nói, trụ trì lập tức bày ra vẻ mặt vui mừng, tiến lại gần dạo một vòng quanh Trại Linh.
Trái tim của Thời Nhiễm sắp rớt ra ngoài, trụ trì lại cực kỳ vui vẻ.
Trại Linh rất không kiên nhẫn: "Tôi muốn ăn chân giò đông pha!"
Thời Nhiễm cảm thấy đúng là mình quá nuông chiều anh rồi, khi kén ăn lúc còn là một con mèo thì đáng yêu, bây giờ biến thành người còn vênh mặt hất cằm lên sai khiến như vậy... Ngay cả sợi lông trắng cũng không có, còn không biết xấu hổ mà đưa ra yêu cầu như vậy sao?
Thời Nhiễm thẳng thắn trả lời đúng chuẩn: "Tôi thấy cậu giống chân giò đông pha!"
Trại Linh thấy rất ấm ức, mấy ngày nay anh mới phát hiện ra nhược điểm của việc làm người, nếu nói độ nhẫn nại của Thời Nhiễm đối với mèo là một trăm phần trăm thì độ nhẫn nại đối với anh chỉ có không phẩy một phần trăm.
Ánh mắt của trụ trì di chuyển giữa hai người, tạm biệt ngay: "Trong chùa của tôi còn có việc, tôi đi về trước đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT