Một cơn gió tây thổi tới đột ngột.
Gió mang theo cát bụi, thổi khiến Lục Niệm không khỏi nghiêng đầu, nhắm chặt mắt. Đợi gió lắng xuống, nàng mới chậm rãi mở mắt, đưa tay chỉnh lại mấy sợi tóc mai rối loạn.
A Vi nhẹ nhàng giúp nàng chỉnh lại chiếc áo choàng đỏ thẫm, mỉm cười nói:
“Trên đường đến nhà ngoại tổ mẫu, chúng ta sẽ đi ngang qua Hỉ Thuận Trai. Chỗ đó có món thịt ngỗng béo mà không ngấy, hương vị tinh tế, canh cũng nấu rất ngon, uống vào thanh ngọt vô cùng. Hay là chúng ta ghé đó ăn tối trước rồi mới đi tiếp, đỡ cho cữu bà lại phải sắp xếp cho bữa ăn. Phải rồi, con còn thích cả bánh củ cải của họ nữa, chiên vừa tới độ vàng giòn, ăn rất vừa miệng…”
Nghe A Vi ríu rít kể về đủ món ngon, nỗi buồn bực do tranh chấp với Vương Khánh Hổ và đám người trước đó trong lòng Lục Niệm cũng vơi đi ít nhiều, khóe miệng dần hiện lên ý cười.
Định Tây hầu trông thấy cảnh ấy, những lời định nói lại nuốt trở vào.
Chỉ một thoáng nhìn lướt qua, Định Tây hầu chợt cảm thấy như mình vừa thấy lại người vợ quá cố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT