Suốt cả buổi sáng, Phùng Chính Bân ngồi như trên đống lửa.
Hắn vừa mới nghỉ ốm mấy ngày, công việc tồn đọng chất đầy, nhưng mỗi lần cúi đầu lật xem công văn, hắn lại có cảm giác như có vô số ánh mắt đổ dồn về phía mình.
Lão Thượng thư ngồi ngay sau lưng hắn, Phùng Chính Bân cảm giác rõ ràng có ánh nhìn như muốn xuyên thẳng qua gáy mình.
Vốn dĩ hắn còn dự định nhờ lão Thượng thư nói giúp vài lời trong chuyện kế nhiệm, nhưng giờ xem ra hy vọng đã tắt ngúm. Bởi lão Thượng thư nổi tiếng là người tình thâm nghĩa nặng với phu nhân, mỗi năm đều nhớ rõ từng ngày sinh nhật, ngày giỗ của bà.
Ánh mắt từ bên trái hẳn là của Lưu Thị lang, kẻ cạnh tranh chức Thượng thư với hắn. Chuyện này mà để Lưu Thị lang nắm được, chẳng khác nào cho hắn ta cơ hội giẫm đạp không thương tiếc.
Còn hai vị lang trung vừa vào báo công vụ, cúi chào với thái độ nửa kính nửa giễu cợt, rõ ràng không ít chuyện đàm tiếu về hắn đã lan ra khắp nơi.
Bàn tay cầm bút run rẩy mấy lần, Phùng Chính Bân cố gắng cầm cự được ba khắc, cuối cùng không chịu nổi nữa, vội vàng đứng dậy rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT