Trong căn phòng yên tĩnh, bầu không khí trở nên nặng nề.
A Vi cầm chén trà trong tay, im lặng không nói gì, đôi mắt cụp xuống, trông như đang trầm tư suy nghĩ.
Hứa Phú Đức đưa tay lau mặt.
Những tin tức hắn thu thập được từ đám lưu manh đầu đường không chỉ có chừng đó. Còn một phần khác… khó mà mở miệng nói ra.
Không phải vì Hứa Phú Đức là người ăn nói đứng đắn gì cho cam. Nếu hắn thật sự quá “sạch miệng,” thì đã chẳng moi được thông tin gì từ bọn côn đồ ngoài phố. Nhưng dù có quen ăn nói bậy bạ ở bên ngoài, khi đối diện với A Vi, hắn lại không dám thốt ra những lời đó.
Dù với tư cách là dì phu hay chỉ là một kẻ sai vặt, hắn đều hiểu rõ: biểu cô nương còn trẻ, những lời dơ bẩn thế kia, sao có thể để lọt vào tai một cô gái khuê các?
Hứa Phú Đức lúng túng, đành liếc mắt ra hiệu cho Văn ma ma, nhân lúc A Vi vẫn mải suy nghĩ, hắn hạ giọng nói nhỏ: “Ma ma, tóm lại là những chuyện chẳng ra gì. Bành Lộc không phải hạng tốt đẹp gì, còn mẹ hắn cũng thiên vị con trai, chẳng mảy may thương xót cho con gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play