Một giờ sau, cả hai cùng ngồi vào bàn ăn.
Trong lúc dùng bữa, Hứa Mộng Du đột nhiên bật cười. Hạ Tư Lê ngồi đối diện, gương mặt có chút u ám, nghiêm giọng nói:
"Đừng cười."
Hứa Mộng Du nhướng mày, càng cố nhịn cười lại càng buồn cười hơn:
"Sao vậy? Không phải anh định khiến người ta vui vẻ sao?"
Hạ Tư Lê không nói gì, chỉ cúi đầu lặng lẽ ăn cơm, sắc mặt trầm xuống.
"Đừng cười nữa. Em cười như vậy làm anh trông như rất yếu vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT