Kỳ Duyên vội nói: “Khoan đã! Vẫn còn ba cái thùng và năm cái chậu chưa mang đến. Đạo diễn Vương, ông cho bọn tôi đi riêng một chiếc xe đi, chứ chỗ này không đủ chở hết đồ đâu.”
Đạo diễn Vương thở dài bất lực. Ông biết ngay mà, hai người này làm gì có chuyện đơn giản.
Nhưng khi biết họ đã nợ dân làng 20 con gà với giá 120 tệ một con, tổng cộng là 2.400 tên, Đạo diễn Vương cảm thấy mình vẫn chưa chuẩn bị đủ tinh thần để đối mặt với tình huống này. Tại sao vẫn cứ cảm thấy tức giận thế nhỉ?
Đạo diễn Vương: “Số tiền này, có khi nào đến cuối cùng vẫn là tôi phải trả không? Không thể nào, chắc là không đâu, đúng không?”
Nhưng phải công nhận, số gà này đúng là sản vật của làng Hạnh Phúc, được nuôi trên đất quê chính hiệu.
Vậy là trong khi các khách mời khác ngồi xe nhỏ ra thị trấn, Kỳ Duyên và Tần Dật được sắp riêng cho một xe chở hàng.
Khi các khách mời khác vừa bắt đầu dạo chợ tiêu xài, hai người họ đã nhanh chóng bày xong quán cách cổng lễ hội chỉ 20 mét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play