Anh Lý gãi đầu đầy khó hiểu: “Lạ thật. Bình thường sau mỗi trận mưa, chỗ này nhiều nấm lắm. Sao hôm nay chẳng thấy một cái nào nhỉ?”
Một dân làng khác cũng gật đầu đồng tình: “Đúng vậy! Cách đây vài hôm, tôi còn lên đây hái được cả một giỏ nấm lớn. Hôm nay lạ thật, chẳng có lấy một cái.”
Kỳ Duyên nghe xong liền hiểu ra. Đây không phải là vấn đề về nấm hay địa hình, mà chính là luật “pháo hôi” (nhân vật phụ) đã lại xuất hiện!
Suy sụp tinh thần, Kỳ Duyên cúi đầu, vẻ mặt ỉu xìu như bị hút cạn sức lực.
Tần Dật thấy vậy không nhịn được, cười trêu cô: “Cô gái chuyên đan tranh định bỏ cuộc rồi à?”
Kỳ Duyên lườm anh bằng ánh mắt kiểu “cả thế giới đều say, chỉ mình ta tỉnh”, rồi khẽ thở dài đầy chán chường:
“Anh không hiểu đâu… Bây giờ tôi chỉ thấy mệt mỏi. Cảm giác này giống như làm trâu cày 500 mẫu ruộng, về nhà thì phát hiện không có cơm ăn, rồi lại nghe nói ngày mai còn phải tiếp tục cày 500 mẫu nữa… Mệt đến mức không còn sức để than thở nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT