Cô thích thú trước vẻ mặt bực bội của những người xung quanh.
Với nụ cười tươi rói, Kỳ Duyên không thể kìm được sự châm chọc: “Sao ai cũng cau có thế này? Mọi người đang tưởng mình là trung tâm vũ trụ à? Thật ra...” Cô ngẩng cao đầu, ánh mắt sáng ngời: “Vũ trụ này xoay quanh tôi.”
Tần Dật khẽ cười, vừa vuốt cúc áo vừa lẩm bẩm: “Có vẻ như kỳ nghỉ phép này sẽ rất thú vị đây. 30 triệu, thật đáng giá.”
Tống Minh Châu tức giận đến mức cả người run lên. Nhớ lại câu nói của anh trai: “Thật sự chúng ta đã sai với cô ấy, Minh Châu. Về sau, cứ để cô ấy tự quyết định.” Cô ta càng hận Kỳ Duyên hơn.
Sau khi Hà Tiểu Chanh biết Lộ Dịch Tinh và Kỳ Duyên từng yêu nhau 5 năm, không khỏi cảm thấy khó chịu. Nhưng cô ta không nỡ bỏ rơi Lộ Dịch Tinh, chỉ đổ hết mọi oán hận lên Kỳ Duyên.
Thấy Kỳ Duyên tỏ vẻ đắc ý, Hà Tiểu Chanh không nhịn được, buông lời mỉa mai: “Bị nhiều người ghét thế mà còn cười được, da mặt cô cũng dày thật.”
Kỳ Duyên cười nhạt: “Ghét tôi thì sao chứ? Mấy người chỉ là vai phụ trong cuộc đời tôi thôi.”
Lộ Dịch Tinh muốn lấy lòng Hà Tiểu Chanh, liền lên tiếng kể xấu Kỳ Duyên: “Cô ta từng uống hết hai chai rượu trắng để lấy một hợp đồng quảng cáo nhỏ, say đến mức phun ra trước mặt đối tác mà vẫn cầu xin họ. Thật mất mặt!”
Hà Tiểu Chanh bật cười nhạo báng: “Đúng là tham tiền!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play