Đứng bên cạnh, Kỳ Cảnh lên tiếng: “Yên tâm đi, ba năm không phải là thời gian dài đâu. Các người cứ cải tạo cho tốt, làm lại cuộc đời. Dù sao Tống Thị phá sản, các người cũng còn nhiều điều phải khổ sở. Trong tù, cố gắng học thêm kỹ năng đi, không thì ra ngoài cũng khó kiếm việc lắm.”
Kỳ Duyên bật cười, quay sang gật đầu đồng tình: “Anh nói đúng quá. Em ủng hộ ý kiến này!”
Nhìn Kỳ Cảnh đang ngồi xe lăn, ánh mắt sắc bén và lời nói đầy châm chọc, cô không khỏi cảm thán: “Đúng là anh ruột của em, vừa độc mồm lại vừa lý trí.”
Nói xong, cô đẩy xe lăn đưa anh ta ra khỏi phòng xử án, bỏ lại đằng sau là tiếng gào thét giận dữ của vợ chồng nhà họ Tống.
Trước khi rời đi, cô còn nghe thấy tiếng Tống Minh Duệ thấp giọng: “Anh thật sự hối hận, Kỳ Duyên. Ban đầu, anh mới là anh trai của em mà!”
Kỳ Duyên bật cười khinh bỉ. Tống Minh Duệ còn không biết xấu hổ mà tự xưng là anh trai?
Đúng là trơ trẽn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT