Người nhà họ Lưu, từ vẻ mặt mong đợi, lập tức biến sắc khi nghe cô ta nói vậy.
Ông Lưu, tức giận đến nỗi siết chặt nắm tay, trợn mắt lên, mắng: “Đồ vô ơn! Bây giờ nhận kẻ giàu có làm ba, liền quên ba mẹ ruột à? Đúng là loại ngỗ nghịch, bất hiếu! Nếu biết mày biến thành thế này, hồi đó khi sinh mày ra, tao đã dìm chết mày trong bồn cầu rồi.”
Lưu Diệu Tổ, mặt đanh lại, mắt bốc lên lửa giận, nhổ nước bọt xuống đất: “Phi! Chị giống hệt mẹ hồi trẻ, còn nói mình không phải Lưu Chiêu Đệ. Chị tưởng qua mặt được bọn tôi chắc? Tôi nói cho chị biết, tiền này chị có muốn hay không cũng phải đưa! Bằng không, tôi sẽ đến nhà họ Tống bắt chị về.”
Nghe vậy, mắt ông Lưu sáng lên, nhìn Tống Minh Châu từ trên xuống dưới, gật đầu liên tục: “Đúng đó, mày là con gái tao, tao có quyền mang mày về, hợp tình hợp lý thôi. Mày giờ cũng lớn rồi, trông xinh xắn, dáng vóc lại tốt, để tao tìm cho mày một gia đình tử tế, về sau còn giúp đỡ em trai mày nữa chứ!”
Trong lòng ông Lưu đã bắt đầu nghĩ xa, nếu đưa cô ta về rồi gả cho một gia đình có điều kiện, cô ta sẽ không giống hai cô chị, lấy chồng với sính lễ vỏn vẹn mười tám triệu, lại còn nghèo khổ, chẳng giúp đỡ được gì cho Diệu Tổ.
Càng nghĩ, ông Lưu càng phấn khích, chỉ muốn lập tức bắt Tống Minh Châu về rồi bán đi lấy tiền.
Tống Minh Châu không ngờ họ lại trơ trẽn đến vậy. Mặt cô ta tái mét, cả người run lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play