Bành Vân sờ vào người nó, phát hiện cơn sốt đã biến mất.
Cô thở phào nhẹ nhõm rồi dỗ dành nó: “Được, để chị về làm bánh gạo rồi mang qua cho em.”
Thỏ con ỷ vào việc mình bị bệnh, một tấc lại tiếng thêm một thước hỏi: “A Vân, hôm nay chỉ có một mình em được ăn bánh gạo thôi sao?”
Nghe nó nói lời này, Bành Vân bật cười, chú thỏ con này tuy còn nhỏ nhưng lại có tính chiếm hữu rất cao, cô xoa đầu nó nói: “Chỉ có một mình bé thỏ nhà em có thôi, không có thú con nào có bánh gạo vị trái cây chua đâu.”
Bành Vân lo lắng thân nhiệt của thỏ sẽ thay đổi sau khi thuốc hết tác dụng nên đã cho thỏ uống 5 ml thuốc hạ sốt rồi mới rời đi.
Sau khi trở về nhà, Bành Vân đã chọn ra một con gà rừng không đẻ trứng từ chuồng gà ra giết nó, cô dùng một nửa để làm gà viên và mì gà hầm, một nửa còn lại thì để ăn trưa.
Sau khi ăn sáng xong cô nghỉ ngơi một lúc rồi cùng Tố xay sữa gạo, hơn phân nửa đậu nành ở nhà đều được giữ lại để làm hạt giống cho nên sau khi cối xay này được làm xong thì chỉ dùng để xay sữa đậu nành có hai lần. Trước đó Bành Vân còn tưởng phải đợi đến sang năm sau khi đậu nành trong nhà được mùa thì cối xay mới có thể trở thành công cụ thường dùng, không ngờ tới nhanh như vậy mà cô đã mày mò ra chức năng mới…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT