Nghe Hạ Phồn Tinh nói vậy, Tống Tử Yến lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Cô nói đúng, cậu ta có cuộc sống tốt như vậy, lại không đi giúp đỡ người khác, ngược lại còn đi bắt nạt người khác.
Làm vậy thật sự có chút giàu mà bất nhân.
Cậu ta liên tục gật đầu: "Chị Hạ nói đúng, vẫn còn rất nhiều người sống rất khó khăn. Sau này em sẽ học cách tôn trọng người khác, sẽ không bắt nạt người khác nữa, em cũng sẽ cố gắng giúp đỡ người khác."
Thấy em trai bị Hạ Phồn Tinh thuyết phục, Tống Mộc Sinh nhìn Hạ Phồn Tinh với ánh mắt tán thưởng, rồi nói: "Như vậy mới đúng chứ! Tử Yến, đời người thực ra rất ngắn ngủi, anh không muốn em lãng phí thời gian. Em có ước mơ gì thì hãy tranh thủ lúc còn trẻ mà thực hiện đi, đừng để đến khi già rồi mới hối hận!"
"Cảm ơn anh cả, ước mơ của em là... làm ca sĩ, em muốn học... sáng tác, viết ra những tác phẩm hay, em không muốn kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, được không ạ?" Tống Tử Yến lo lắng nói ra ước mơ trong lòng.
Cậu ta sợ anh cả không đồng ý, bởi vì bố cậu ta cũng không đồng ý, cho rằng cậu ta làm vậy là không lo làm ăn, không cầu tiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play