Diệp Giai Văn nói: "Mấy ngày nay con khó chịu, chẳng lẽ chúng ta không khó chịu sao? Con ăn không ngon, ngủ không yên, chẳng lẽ chúng ta lại ăn ngon, ngủ yên được sao? Gần đây công ty cũng rất bận rộn, bây giờ kinh tế đang suy thoái, sự nghiệp của ba con cũng không dễ làm, gần đây ông ấy cũng vì mấy dự án mà bận tối mắt tối mũi, vì không thu hồi được nợ mà tức đến mức ăn không ngon, chúng ta cũng rất khó chịu, vậy mà con lại không đến an ủi chúng ta một chút. Người một nhà nên quan tâm lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, không phải chỉ có cha mẹ quan tâm đến các con, các con cũng phải học cách quan tâm đến cha mẹ chứ!"
"Mẹ, con biết rồi, cho nên con cũng cảm thấy rất có lỗi, vì trước đây đã đối xử với mọi người như vậy. Bây giờ con thật sự biết sai rồi, con muốn cải tà quy chính, làm việc cho tốt, cố gắng trở thành niềm tự hào của mẹ." Sở Mộng Tuyết vừa nói vừa đi vào phòng ngồi xuống.
Diệp Giai Văn nói: "Con muốn làm công việc gì? Trước đây bảo con giống như anh ba con, đến công ty nhà chúng ta giúp đỡ, con không chịu đi, bây giờ rốt cuộc con muốn làm gì?"
Diệp Giai Văn không hài lòng với Sở Mộng Tuyết chính là ở điểm này.
Con gái luôn nói mà không giữ lời, trước đây khi nhận lỗi, đã đồng ý rồi, nói là bằng lòng cùng Sở Dục đến công ty nhà họ Sở thực tập, làm việc.
Kết quả Sở Dục đã đi rồi, cô lại không chịu đi nữa!
Cả ngày ở nhà nằm ườn ra xem phim, ăn vặt, chơi game.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play