Lúc này, anh cả Sở Trạm cũng nhìn hai người, nghiêm nghị nói: "Sở Dục, lần này hai đứa thật sự quá đáng rồi! Cũng đừng trách ba đánh hai đứa, anh thấy lúc nãy ba cũng không ra tay nặng đâu, đừng có ghi hận ba."
"Em nào dám ghi hận ba chứ? Ba cũng vì muốn tốt cho em mà." Sở Dục vừa nói vừa xoa vết đỏ trên cánh tay.
Cậu thật sự không hề ghi hận, từ nhỏ cậu đã nghịch ngợm, thường xuyên bị ba đánh, da đã chai lì rồi!
Làm sao còn có thể ghi hận nữa chứ!
Thế nhưng Sở Mộng Tuyết thì khác.
Nếu là trước đây, có lẽ cô sẽ không ghi hận.
Nhưng bây giờ, trong lòng cô tràn đầy oán hận đối với Sở Trí Viễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play